Mãn Vọng Xuyên tới phủ thái tử bàn chuyện chính sự với thái tử. Điều này Khuynh Thành cũng biết, nàng rất muốn tránh mặt nhưng nghĩ lại việc sau này rồi cũng phải gặp nhau.
" Vương gia đã tới đây rồi chi bằng ở lại một bữa."
Nàng rất bình tĩnh nói với chàng.
Vọng Xuyên nhìn nàng, hai tháng không gặp xem ra nàng chẳng lưu luyến gì mối tình này nữa rồi.
" Đa tạ ý tốt của hoàng tẩu chỉ là ta không muốn phá vỡ không gian riêng tư của hai người. ".
Chưa lúc nào y cảm thấy hai chữ * Hoàng tẩu * lại đáng ghét như bây giờ.
Hai mắt nhìn nữ nhân mình yêu cùng với hoàng huynh mình ở cùng một chỗ thật không dễ chịu chút nào.
Vọng Xuyên cảm giác được con tim rất đau.
Vọng Triết đứng bên cạnh cũng vui vẻ nói:
" Nếu cô ấy đã nói vậy rồi thì hoàng đệ không cần phải khách sáo. "
Thái tử đã nói vậy rồi y còn có thể từ chối sao.
" Vậy hoàng đệ đành thất lễ rồi!"
Sau đó Khuynh Thành xuống bếp sai người làm một số món ăn đem lên.
Một bàn ăn ba người nhìn vào thì vui vẻ nhưng lại nồng nặc mùi thuốc súng.
" Không ngờ hoàng tẩu còn nhớ bổn vương thích ăn món cá hấp xã."
Nàng còn nhớ!
Von Vọng Xuyên trong lòng phi thường vui mừng.
Nàng gã cho hoàng huynh thì sao?
Sau cùng người duy nhất nàng yêu vẫn là ta.
Khuynh Thành gắp miếng cá bỏ vào chén của Mãn Vọng Triết, nháy mắt vài cái nhờ hắn giải vây nhưng hắn lại nghĩ chuyện dù sao cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-ngang-tang/1325522/chuong-8-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.