10 phút sau, hai vợ chồng họ Sầm túm cậu nhóc vẻ mặt không cam tâm đi về phía căn nhà gỗ dành cho hai vợ chồng Phạm Trọng Nam.
Đến trước cửa, Phạm Trọng Nam bất đắc dĩ đứng ở một bên, Phạm phu nhân và con trai Phạm Dật Triển đang dỗ dành Giang Bối Bối đang buồn bực dùng xẻng xúc đất trong bồn hoa.
Thấy họ, vị Phạm phu nhân xinh đẹp tuyệt trần đứng lên chào hỏi, 'Sầm tiên sinh, Mẫn Mẫn, Tiểu Duệ, chào buổi sáng.'
'Đóa Đóa, chào buổi sáng.' Quan Mẫn Mẫn đẩy con trai lên trước nhưng cậu nhóc chết sống không chịu vì vậy chỉ đành mỉm cười tiến lên, nhìn Giang Tâm Đóa rồi nhìn xuống Giang Bối Bối, 'Bối Bối, Quan Cảnh Duệ bắt nạt con thế nào, nói cho dì nghe được không?'
Vốn đang giận dỗi xúc đất như phát tiết, Giang Bối Bối đột nhiên ném chiếc xẻng nhỏ trong tay đứng lên, thấy Quan Cảnh Duệ không thèm nhìn mình, vành mắt lập tức đỏ lên, nước mắt ủy khuất lách cách rơi xuống...
Những giọt nước mắt này thật sự dọa sợ những người lớn, ai nấy đều chạy đến vây quanh cô bé...
'Ôi, Bối Bối, con đừng khóc nữa! Chắc chắn là Quan Cảnh Duệ không tốt, đợi lát nữa dì sẽ dạy dỗ nó lại. Giờ con nói dì biết, nó bắt nạt con thế nào được không?'
Quan Mẫn Mẫn thật buồn bực vô cùng, không biết con trai mình rốt cuộc đã làm gì khiến cô nhóc đáng yêu như Bối Bối buồn đến vậy.
Hơn nữa còn trên địa bàn của mình nữa chứ, thật sự không biết phải làm sao.
'Bối Bối, đừng chỉ lo khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-sung-the-p1/1137432/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.