_Vi Miểu, ngoan ngoãn ngồi ở chỗ này, không được đi lung tung nhé.
Cố Ngang nhìn nhìn Vi Miểu đang ngồi trên giường nháy mắt nhìn mình, lo lắng cam đoan rằng cửa phòng đã khóa kỹ. Tề Yên Khách nắm tay cậu,giống như làm nũng nhẹ nhàng quơ quơ.
Cố Ngang bị cọ cọ trong lòng ngứa,ngẩng đầu liếc y một cái,hai má đỏ au.
_”…Đến đây đi.” Tề Yên Khách sờ sờ mũi,mỉm cười kéo cậu vào buồng vệ sinh
Đi vào, Tề Yên Khách lập tức khóa cửa lại. Hai người còn nắm tay nhau,Cố Ngang yên lặng nhìn y xoay người,thong thả tới gần. Khoảng cách giữa hai người rút ngắn từng bước từng bước một,Cố Ngang chỉ cảm thấy trái tim mãnh liệt đập nhanh,cách đó không xa một trái tim khác cơ hồ truyền đến tiếng vang thật đáng yêu.
Anh ta cũng đang khẩn trương sao?
Cố Ngang đột nhiên cảm thấy buồn cười, nhịn không được nhếch môi
_”Cười cái gì?” Tề Yên Khách một tay quàng qua cổ cậu,nhẹ nhàng đặt Cố Ngang lên tường,sau đó cầm ngón tay cậu đưa lên môi mình.
_”Không…” Cố Ngang hồi tưởng xúc cảm trên môi,đột nhiên nhớ tới cái hôn dang dở kia.
_”Vậy, anh bắt đầu?” Tề Yên Khách ôn nhu nhìn Cố Ngang
Cố Ngang khẽ gật đầu,xấu hổ quay mặt đi chỗ khác.
Tề Yên Khách cười cười, tay chậm rãi duỗi vào thân thể sau lớp áo thun,cả người Cố Ngang lập tức căng thẳng. Tề Yên Khách tựa hồ cũng thực khẩn trương,ngón tay rụt lui một chút,lúc này mới do dự mở tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve cậu.
_”Lạnh lạnh.” Tề Yên Khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-nguoi-nam-xuong/3250794/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.