Hôm sau.
Thời điểm Cố Ngang mở mắt, theo bản năng nghĩ xem hôm nay là thứ mấy trong tuần. Sửng sốt một lát chợt nhớ tới — không đúng, thứ mấy cũng không thành vấn đề.
Dù sao không cần đi học.
Cậu trừng mắt nhìn chằm chằm trần nhà,đột nhiên buồn bã thất vọng
Bên cạnh có người giật giật. Cố Ngang khẽ run lên,đột nhiên ý thức được cánh tay của người nào đó còn đang khoác lên ngực mình. Cậu nghiêng đầu nhìn, gương mặt anh tuấn gần ngay trước mắt,không khỏi tràn đầy ôn nhu.
…Nếu không phải bị bắt đến đây, nói không chừng căn bản không có cơ hội nhận thức.
Anh là tiểu thuyết gia nổi tiếng, vinh quang tột đỉnh,còn cậu chỉ là một học sinh trung học bình thường…Qũy đạo sống của người căn bản không có điểm giao hòa.
…Nếu được lựa chọn,mình sẽ ở lại thế giới bên ngoài, hay vào chỗ này?
Đang lúc Cố Ngang ngẩn ngơ,người trước mặt chậm rãi mở mắt. Ánh mắt còn ngái ngủ,nặng nề chớp vài cái, từ từ khôi phục thanh minh.
_”…A..” Ngắn ngủi kinh ngạc, sau đó mỉm cười nhu hòa nói “Có phải anh tỉnh quá sớm,mẹ nó chưa kịp trộm hôn anh?”
_”Ai muốn hôn anh a!” Cố Ngang bối rối đứng dậy,nhanh chóng chạy vào buồng vệ sinh,thiếu chút nữa đã đánh lên chú Chí Sĩ vừa bước ra.
Rất dễ thẹn thùng nha!
Tề Yên Khách ngồi dậy,lười biếng duỗi người. Y liếc mắt nhìn đồng hồ treo tường: tám giờ bốn mươi. Đáng tiếc nơi này không có ánh nắng mặt trời,như cũ chỉ là bóng đèn lạnh tanh.
Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-nguoi-nam-xuong/3250789/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.