Mười giờ, phòng Cố Ngang
Hôm nay xảy ra rất nhiều chuyện,tất cả mọi người sớm đã mệt mỏi bất kham, đều chuẩn bị đi ngủ. Cung Lý cùng Vi Miểu nằm trên giường, những người khác thì ngả ra đất nghỉ tạm. Cố Ngang cùng Tề Yên Khách ngủ một bên,chú Chí Sĩ thì ở bên kia giường.
Sau khi tắt đèn, Cố Ngang lăn qua lộn lại không ngủ được. Cậu không ngừng tự hỏi,rốt cuộc là ai giết Nghê An…Tại sao căn phòng lại biến mất?
Gian phòng kia cứ thế mà tiêu thất,tựa như chưa bao giờ tồn tại vậy. Cửa phòng ban đầu đã biến thành vách tường,màu đỏ thẫm hòa lẫn với xung quanh,không hề mang theo đường nối,cũng không tìm thấy bất luận cơ quan nào.
Cứ như vậy mà biến mất.
Thế thi thể của Nghê An ở đâu? Đồ vật trong phòng thì sao? Đồng thời tiêu thất sao?
Tựa như chưa bao giờ tồn tại?
Trong lòng không khỏi lạnh lẽo.
Cố Ngang hít thật sâu, ý đồ áp chế bất an. Cậu nhắm tịt mắt lại, cố không để ý tới trần nhà,nghiêng thân qua, thúc giục bản thân đi vào giấc ngủ.
_Mẹ nó mất ngủ sao?
Thanh âm mềm nhẹ hòa hoãn bỗng vang lên.
Ngay sau đó, một bàn tay khoát lên lưng cậu.
Cố Ngang ngẩn người,không khỏi khẩn trương
…Tề Yên Khách? Từ phía sau…Ôm lấy mình?
Tim chợt đập thật nhanh,Cố Ngang không biết làm sao,chỉ cảm thấy cả người cứng còng,nói không nên lời.
_”Tôi ru cậu ngủ nhé.” Tề Yên Khách nhẹ nhàng tựa vào vai cậu,ôn nhu nói. Giọng nói y rầu rĩ không vui,ép rất thấp,càng phát ra nhẹ nhàng tình cảm.
Cố Ngang ngơ ngác gật đầu
…Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-nguoi-nam-xuong/140880/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.