_”Hôm nay…là sinh nhật Vi Miểu.” Mẹ Vi Miểu ngóng nhìn con mình bên cạnh. Vi Miểu nhận ra ánh mắt ôn nhu của bà,lập tức nhếch miệng cười ngọt ngào.
Mẹ Vi Miểu thấy thế, trong mắt không khỏi chua xót “Đáng tiếc tôi phải tăng ca,cha nó cũng vậy…”
Nghê An thở dài,ôn hòa nói “Tôi hiểu, tôi nhất định sẽ chăm sóc tốt cho em ấy.”
_”Thật sự cảm ơn thầy…” Mẹ Vi Miểu cảm kích gật đầu nhìn Nghê An,ánh mắt khôn giấu nổi mỏi mệt.
Nghê An đứng trước cửa lớp,nhìn theo bóng dáng mẹ Vi Miểu đi xa,nhất thời có chút cảm khái.
Hoàn cảnh gia đình Vi Miểu vốn không tốt. Mấy năm nay cha mẹ đều phải hối hả ngược xuôi,muốn chữa khỏi bệnh cho con mình,nhưng ngay cả việc Vi Miểu bị bệnh gì cũng không tìm ra được. Dù thế,hai vị gia trưởng vẫn cố gắng công tác,hy vọng sớm ngày đưa Vi Miểu ra nước ngoài, kiểm tra một lần nữa.
Tấm lòng cha mẹ, rốt cuộc có bao nhiêu rộng lớn?
Nghê An không khỏi hoang mang.
…Sau khi tan học.
_”Thầy Nghê, anh vất vả rồi! Mai gặp.” Nữ giáo viên cùng văn phòng cười hì hì phất tay với gã
Nghê An ngồi soạn giáo án,lên kế hoạch ngày mai dẫn bọn nhỏ đi chơi,thường thường ngẩng đầu, trông chừng Vi Miểu đang chơi bên cạnh.
Cậu bé đang vẽ. Tranh nó vẽ không ai hiểu,sắc thái chằng chịt xen lẫn vào nhau. Nhưng vẻ mặt lại phi thường nghiêm túc,nắm chặt bút màu giống như đang làm chuyện gì đó vô cùg vĩ đại.
Chiếc cỗ trắng nõn của thiếu niên lộ ra đường cong gợi cảm,chiếc cằm tinh xảo như điêu khắc. Hai má
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-nguoi-nam-xuong/140877/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.