Một bàn điểm tâm ngọt khiến mọi người thật thỏa mãn.
Cầm Ngang cầm lấy bút và tờ giấy đã bị bỏ quên trong một góc,thanh thanh cổ họng nói “Hiện tại chúng ta phải tổng hợp lại tất cả các thông tin.”
Mọi người nhìn cậu
_”Tuy không biết chúng ta ở đây được bao lâu,nhưng từ hồi ức của mọi người cho thấy, tất cả đều bị đưa đến đây trong lúc ngủ. Khi tỉnh dậy, không ai phát hiện trên người mình có vết thương,cho nên khả năng duy nhất chính là bị chuốc thuốc mê.” Cố Ngang chỉ chỉ sơ đồ bản vẽ“Tiếp theo, dựa theo quy tắc nào đó, mọi người được an bài trong từng phòng. Trừ bỏ Dịch Khiêm và Dịch Bách, thầy Nghê An cùng Vi Miểu thì toàn bộ đều mỗi người một phòng.”
Dịch Khiêm đẩy đẩy kính mắt, thản nhiên nói “Bổ sung thêm,tôi cùng Dịch Bách là phòng tiêu chuẩn, một phòng 2 giường.”
Cố Ngang khó hiểu tại sao hắn lại cường điệu điểm này. Thầy giáo Nghê An đột nhiên ho khan,xấu hổ nói “Ách, có thể lúc ở trường tôi thường xuyên ngủ trưa cùng bọn nhỏ,cho nên…” Nói xong, gã không được tự nhiên liếc nhìn Vi Miểu.
Vi Miểu tựa hồ cũng nhận ra ánh mắt của gã,nhếch miệng cười cười
Cố Ngang xem xét bản ghi chú. Đúng vậy,phòng của thầy Nghê An là giường đôi, bất quá, có gì đặc biệt sao?
Mặc kệ như thế nào, cho dù là chi tiết nhỏ nhất cũng phải ghi lại.
_”Tề Yên Khách, xé cho tôi thêm tờ giấy nữa,chỗ này không nhớ được.” Cố Ngang hướng y vươn tay
_”Không cần. Tôi nhớ hết rồi.” Tề Yên Khách vùi đầu ăn pizza
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-nguoi-nam-xuong/140873/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.