Đỗ Trạch nhìn vầng trăng sáng bên trên hồ Tinh Linh, mặt trăng to lớn tựa như một bánh xe tròn treo giữa màn đêm đen. Thân là công dân Thiên triều, một khi thấy trăng tròn sẽ luôn vô thức nhớ tới rằm trung thu. Cách tính thời gian ở dị thế hơi lệch lạc so với Trái Đất, thế nên Đỗ Trạch không thể xác định trung thu của Thiên triều ở đây diễn ra vào lúc nào.
.
Nói đến trung thu, ngoại trừ phong tục ăn bánh trung thu, thứ nghe nhiều nhất phải là truyền thuyết — Hằng Nga cung trăng.
.
“Em đang nghĩ gì?”
.
Hơi thở thân thuộc phả tới từ phía sau, Đỗ Trạch được Tu ôm vào lòng, người nọ hôn lên tóc cậu, khẽ hỏi.
.
“Một truyền thuyết.”
.
“Hửm?”
.
Tu cất cao âm cuối biểu hiện thái độ chăm chú lắng nghe của mình. Đỗ Trạch cân nhắc đôi chút, sau đó bắt đầu ngập ngừng thuyết minh về trung thu và câu chuyện Hằng Nga cung trăng cho Tu. Để giảng về Hằng Nga, Đỗ Trạch kể luôn cả chi tiết Hậu Nghệ bắn mặt trời. Cậu cũng có giản lược một chút vì phải biến đổi khái niệm về thần thoại Thiên triều, đổi sự việc Hậu Nghệ chế tạo tên thần, Hằng Nga đánh cắp thuốc tiên thành đánh cắp thần cách, từ cấp tiên nâng lên thần.
.
Sau khi nghe câu chuyện Hậu Nghệ bắn mặt trời và Hằng Nga cung trăng, Tu trầm ngâm một lát rồi ôm chặt Đỗ Trạch: “Hậu Nghệ thích Hằng Nga?”
.
Đỗ Trạch gật đầu, nếu như không thích, cũng sẽ không đến chỗ Tây Vương Mẫu xin ban thuốc trường sinh vì Hằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-hoa-chu-giac-tuyet-buc-thi-chan-ai/1343680/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.