Ngày thứ hai, ngày mới vừa lên, Nam Cung Cửu liền tỉnh rồi, đã sớm bàn xong sáng nay lúc nào sẽ đi leo núi. Lần trước hai người bọn họ cũng hẹn nhau đi leo núi, nhưng bởi vì hắn đi xa mà không thể đi đưỡ, lần này, không biết thân thể Kỳ có thể chịu được hay không. Ngày hôm qua cả cơm tối cũng đều không ăn. Vẫn luôn ngủ từ sáu giờ chiều cho đến bây giờ. Nam Cung Cửu liếc mắt nhìn Nam Cung Kỳ vẫn đang ngủ say, nhẹ xuống giường, không có mở đèn, đứng ở phía trước cửa sổ đón lấy tia sáng nhàn nhạt, liếc mắt nhìn đồng hồ trên cổ tay. Bây giờ mới có sáu giờ sáng.
Nam Cung Cửu quay đầu lại liếc mắt nhìn Nam Cung Kỳ, trong đầu ngẫm nghĩ. Chắc Kỳ cũng sắp tỉnh rồi, hắn phải chuẩn bị một ít cháo hoa, cả cơm tối cũng không ăn, sau khi tỉnh lại chắc Kỳ sẽ rất đói. Trong đầu nghĩ như vậy, Nam Cung Cửu động tác mềm nhẹ ra cửa, vệ sinh cá nhân đơn giản xong, liền vào bếp vo gạo chuẩn bị nấu cháo. Chờ Nam Cung Cửu nấu cháo sắp xong, thanh âm Nam Cung Kỳ ở rất xa vang lên, bởi vì cách hai cánh cửa, âm thanh mơ hồ mà nhỏ bé, Nam Cung Cửu nhanh chóng đi ra khỏi phòng bếp đi đến phòng ngủ. “Kỳ, em tỉnh rồi à?” Ngồi vào đầu giường đem Nam Cung Kỳ ôm vào trong ***g ngực, Nam Cung Cửu cúi đầu hôn lên mặt anh một cái.
“Đừng.” Nam Cung Kỳ hơi nghiêng đầu, nhìn vào mắt Nam Cung Cửu, có chút hơi bất tiện “Mới sáng sớm, mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308475/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.