Ba giờ sáng trở về từ nước M sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Nam Cung Cửu trở lại căn phòng dưới tầng hầm của mình. Ẩn núp ròng rã suốt một tuần lễ, dù là người kiên cường như hắn cũng bị làm cho cả người đều mỏi mệt, trên mặt đều là vẻ phong trần mệt mỏi.
Đối tượng ám sát lần này thực sự là quá mạnh, may là cuối hắn cũng thắng hiểm. Bất quá…… Nam Cung Cửu liếc mắt nhìn vết thương do súng đạn gây ra trên chân trái, trong lòng có chút khác biệt. Cái này không biết có bị lưu lại sẹo hay không…… Mới vừa hỏi bác sĩ, bác sĩ cũng nói không chừng, có lẽ sẽ lưu có lẽ không, muốn hắn ngoan ngoãn ở nhà dưỡng thương, nửa tháng này không cần tiếp tục nhận nhiệm vụ nữa……
Nam Cung Cửu trầm mặc gật gật đầu. Hắn nghĩ mình cũng nên hảo hảo nghỉ ngơi một chút, chỉ là, trong lòng trống rỗng có chút khó chịu. Thật vất vả mới có thể nghỉ ngơi nửa tháng, lại không thể trở về nước C nhìn Kỳ. Mấy tháng gần đây hắn đều bận rộn nhiệm vụ, đã lâu rồi không có lẳng lặng mà nhìn Kỳ……
Đột nhiên tưởng niệm nổi lên, lại giống như một chiếc chìa khóa, mở ra cánh cửa hồi ức, tương tư như thủy triều dâng, thế tới hung hăng, đem Nam Cung Cửu kéo vào trong dòng sông ký ức, mặc cho hồi ức nhấn chìm hắn……
“Tiểu quỷ, ở bên trong thì mở cửa đi.” Trong tay Quỷ Thứ xách theo mấy hộp cơm, đứng ở trước cửa sắt phòng hầm, dùng sức gõ.
Tiếng vang đinh tai nhức óc kéo Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308470/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.