Ở trong thế giới của tôi, chỉ có mỗi anh hai tồn tại, cũng chỉ có thể là anh hai! Anh ấy tên là Quý Tiêu Dương! Trước kia là người nhà của tôi, sau đó là người yêu của tôi, về sau anh ấy chính là người yêu cũng như người nhà của tôi! Tôi có một cái nhà, trường học cách đó không xa, trong nhà có tôi cùng với anh hai, đây là chuyện mà tôi thích nhất cũng là chuyện hạnh phúc nhất!
Nghe nói, tôi còn có một gia đình thực quý tộc, rất cường đại, thực giàu có. Nghe nói, người nhà của tôi trừ bỏ anh hai, còn có những người như là cha mẹ, ông nội bà nội. Nghe nói nhà của tôi rất lớn, có hoa có cỏ, còn có hồ nước, trên đó còn có những bông hoa xinh đẹp, và rất nhiều những thứ cổ quái. Nghe nói……
Tôi nghĩ khẳng định sẽ có người thắc mắc vì cái gì tôi lại dùng từ nghe nói này! Bởi vì tôi chỉ được nghe người khác nói chứ tôi chưa bao giờ được nhìn thấy! Nếu giàu có, vì cái gì cuối cùng tôi cũng chỉ mặc quần áo như vậy? Vì cái gì tôi không được ăn socola mà mình thích? Vì cái gì tôi sẽ thường thường đói bụng? Nếu tôi còn có người nhà, vì cái gì tôi thường thường nghe thấy người làm châm chọc, vì cái gì tôi không thể nhận sự ấm áp giống anh hai? Vì cái gì tôi không nghe thấy tiếng cười vui của bọn họ khi gọi tôi là Thần Quang? Nếu nhà của tôi rất lớn, vì cái gì tôi lại chưa bao giờ nhìn thấy…… Cho nên tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308443/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.