Chương trước
Chương sau
Nửa giờ sau, Quý Tiêu Dương gọi điện thoại cho tập đoàn sát thủ, lạnh lùng nói hai chữ “Ra tay!” Game over! Kỷ Nguyên, ta, sẽ không cho ngươi có cơ hội xoay người! Tùy ý ném điện thoại lên sô pha, Quý Tiêu Dương cúi đầu nhìn Quý Thần Quang trong lòng, đôi mắt nguyên lai là lạnh lùng trong nháy mắt trở nên ấm áp như gió xuân!
“Tiêu Dương, đi ngủ một chút đi, để tôi chăm sóc Thần Quang là được!” Nam Cung Kỳ mở cửa phòng ra, đi vào phòng khách, liền nhìn thấy Quý Tiêu Dương vẫn như trước lẳng lặng nhìn Quý Thần Quang trong lòng, cảm thấy có chút lo lắng. Mấy đêm rồi, Tiêu Dương cũng chưa nghỉ ngơi chút nào, bởi vì muốn để ý tư thế ngủ của Thần Quang! Cơ hồ có thể nói là không thật sự ngủ, chỉ khẽ nhắm mắt, toàn bộ tâm tư đều để trên người Quý Thần Quang, người bên cạnh hơi giật giật một chút, hắn lập tức mở mắt ra, đáy mắt một mảnh thanh minh, không thấy chút buồn ngủ nào.
“Không sao đâu, tôi còn chưa thấy buồn ngủ!” Quý Tiêu Dương cười cười với Nam Cung Kỳ, lắc lắc đầu!
Nam Cung Kỳ không nói gì, chỉ có thể trầm mặc đi sang một bên, pha một ly trà xanh đưa tới trước mặt Quý Tiêu Dương. “Uống chén trà cho ấm bụng đi!”
Quý Tiêu Dương cầm lấy, đặt ở bên miệng khẽ nhấp một ngụm! Nam Cung Kỳ vừa ngồi vào sô pha bên cạnh, liền phát hiện hắn thế nhưng lại không mặc áo khoác, vừa mới chuẩn bị hỏi thì lại thấy được chiếc áo đắp trên người Quý Thần Quang. Khẽ hạ mi mắt, Nam Cung Kỳ đứng lên, đi vào phòng mình, từ tủ quần áo lấy ra một cái chăn. “Tiêu Dương, cậu mặc áo khoác vào đi, có chăn đắp cho Thần Quang đây rồi!”
Quý Tiêu Dương nghe vậy, buông chén trà trong tay xuống, động tác mềm nhẹ lấy chiếc áo đắp trên người Thần Quang khoác lên người mình. Sau đó vươn tay nhận lấy chăn trong tay Nam Cung Kỳ, cẩn thận đắp lên người Quý Thần Quang. Còn cẩn thận kéo chặt hai bên lại, như vậy sẽ không làm giảm nhiệt!
“Tiêu Dương, cậu chuẩn bị làm gì với Kỷ Nguyên?” Ngồi vào sô pha, Nam Cung Kỳ trầm mặc một hồi rồi mới nhìn thoáng qua Quý Tiêu Dương vẫn lặng im nhìn Quý Thần Quang, im lặng hỏi một câu.
Quý Tiêu Dương nghiên đầu, không chút để ý nhìn thoáng qua Nam Cung Kỳ rồi sau đó có chút âm trầm nhẹ nói ra ba chữ “Cậu đoán xem!” Nói xong, Quý Tiêu Dương lại một lần nữa bưng chén trà xanh trên bàn lên, nhẹ nhàng thổi thổi, sau đó một ngụm uống cạn chén trà có chút nóng!
Nam Cung Kỳ nhìn Quý Tiêu Dương như vậy, làm anh em đã nhiều năm, anh hiểu ngay suy nghĩ trong lòng Quý Tiêu Dương! Liền hạ mi mắt, ngả người vào sô pha, không nói chuyện nữa, chỉ nhìn chén trà xanh trong tay ngẩn người. Hồi lâu qua đi, Nam Cung Kỳ mới mở miệng nói chuyện “Tiêu Dương, có phải Tiểu Cửu đi tìm cậu hay không……”
Quý Tiêu Dương nao nao, lập tức liền khôi phục bình thường “Gì cơ?” Kỳ, đã biết?…… Hắn hiện tại còn chưa có tra được cái gì, việc này đến tột cùng có nên nói cho Kỳ hay không?……
“Tiêu Dương, nói cho tôi biết đi!” Lặng im vài giây, Nam Cung Kỳ chậm rãi nói một câu.
“Kỳ thật, tôi cũng không biết nên nói như thế nào nữa! Hết thảy chỉ là suy đoán của tôi mà thôi. Vài ngày trước, Tiểu Cửu có gọi một cuộc điện thoại cho tôi! Cậu ấy nói cho tôi biết, Kỷ Nguyên thuê sát thủ tới giết tôi, bảo tôi cẩn thận một chút!” Quý Tiêu Dương nói xong, khẽ hạ mi mắt, giấu tất cả cảm xúc đi! Có một số việc, hắn nghĩ, vẫn là chờ điều tra cho rõ rồi mới nói cho Kỳ biết. Kỳ đã rất lo lắng cho Tiểu Cửu, hàng đêm đều mất ngủ. Từ lúc Tiểu Cửu đi, Kỳ rõ ràng gầy đi nhiều lắm, hắn không thể lại làm cho Kỳ thêm lo lắng cho Tiểu Cửu……
“Vì sao Tiểu Cửu lại biết sẽ có sát thủ tới giết cậu? Tiêu Dương, cậu không phải là muốn nói, thật ra Tiểu Cửu cũng là sát thủ đấy chứ?” Kỳ thật, nhiều năm như vậy, anh đã sớm nhìn ra Tiểu Cửu không tầm thường. Thân thủ của cậu ấy, tính cách của cậu ấy, đều làm cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn……
“Ân, tôi cho rằng như vậy, hết thảy còn đang điều tra. Tôi tin tưởng cậu cũng giống như tôi, có rất nhiều nghi vấn! Hiện tại cậu trước tiên đừng suy nghĩ quá nhiều, mọi chuyện chờ điều tra có kết quả sẽ biết!” Nhìn biểu tình của Nam cung Kỳ, Quý Tiêu Dương chỉ biết. Kỳ, lại suy nghĩ nhiều……
“Tiêu Dương, nếu Tiểu Cửu thật sự là sát thủ. Như vậy lần này cậu ấy đi Pháp, có phải hay không cũng liên quan đến chuyện này?” Nam Cung Kỳ có chút xúc động bắt lấy cánh tay trái của Quý Tiêu Dương, thanh âm hỏi có chút kịch liệt! Hiển nhiên lúc này cảm xúc của anh không được ổn định!
“Kỳ, cậu đừng suy nghĩ lung tung. Tôi có thể khẳng định với cậu, hiện tại Tiểu Cửu rất an toàn! Cũng không có gì nguy hiểm!” Dưới tình thế cấp bách, Quý Tiêu Dương đành phải làm ra hành động trái với lương tâm, nói dối Kỳ!
“Vậy cậu ấy vì cái gì không gọi điện thoại cho tôi?” Nam Cung Kỳ nhìn chằm chằm Quý Tiêu Dương! “Đã chín mươi hai ngày rồi! Nếu cậu ấy an toàn, vì sao lại không gọi điện thoại cho tôi?”
Quý Tiêu Dương nhếch môi, trầm mặc nửa giây mới mở miệng “Kỳ, Tiểu Cửu là đang bảo vệ cậu!”
“Vậy là cậu ấy đang gặp nguy hiểm!” Lời này Nam Cung Kỳ nói phi thường mau! Cơ hồ là thốt ra!
“Ân, nhưng hiện tại cậu ấy đã an toàn rồi, cậu ấy lẩn trốn tốt lắm! Cậu ấy không thể để cho người khác biết đến sự tồn tại của Nam Cung Kỳ cậu, nếu không cậu ấy sẽ có nhược điểm!” Quý Tiêu Dương lại tiếp tục nói dối, nhưng là nói xong, hắn đột nhiên cảm thấy cách nói này vô cùng có khả năng. Tiểu Cửu đang bảo vệ Kỳ! Cho nên mới……
Nam Cung Kỳ buông lỏng tay đang nắm lấy cánh tay Quý Tiêu Dương ra. Có chút vô lực nói một câu “Là như vậy sao?” Tiểu Cửu, cậu không liên hệ với tôi, là vì muốn bảo vệ tôi sao?…… Tiểu Cửu, tôi nhớ cậu! Ngày ngày đêm đêm, đều nhớ……
“Kỳ, đừng lo lắng! Chờ hai ngày nữa xử lý xong chuyện của Kỷ Nguyên. Chúng ta lập tức đến Pháp!” Quý Tiêu Dương vươn tay vỗ vỗ bả vai Nam Cung Kỳ! Một chuyến đi Pháp này, là nhất định phải đi! Chẳng qua, chuyện đáp ứng Thần Thần học cưỡi ngựa, sẽ phải hoãn lại sua. Chuyện của Tiểu Cửu, không thể trì hoãn được nữa……
“Được!” Nam Cung Kỳ thất thần, nghe thấy những lời này của Quý Tiêu Dương, lập tức có tinh thần trở lại!
……
“Cái gì? Tiểu Nguyên trúng đạn rồi?” Một nam tử cao lớn mặc áo gió màu đen, tuổi chừng trên dưới ba mươi, khuôn mặt cương nghị nhìn qua có vẻ đặc biệt có tinh thần! Thực tế tuổi hắn hẳn là trên dưới bốn mươi! Bước chân phi thường tráng kiện hữu lực, từng bước sinh phong (gió)! Lúc này, trong tay hắn cầm một cái di động, phía sau đi theo gần mười nam tử mặc âu phục màu đen!
“Đúng vậy thưa lão gia! Sát thủ bên ngoài đột nhiên công kích phá lệ kịch liệt! Ngay cả thủy tinh chống đạn cũng bị làn đạn áp đảo của họ làm xuất hiện vết nứt. Chắc hẳn không qua được bao lâu, ngay cả phòng lầu hai cũng không còn an toàn nữa!”
“Trước cố chống cự, tôi lập tức đến ngay! Nhớ kỹ, nếu Tiểu Nguyên xảy ra chuyện gì, các người đều phải chôn cùng!” Thanh âm phi thường lạnh lùng, nói xong những lời này, nam tử cao lớn liền ngắt điện thoại, bước đi càng thêm nhanh! Khi hắn đi đường, sinh ra gió, làm cho áo gió của hắn bay bay! Sau khi đi ra khỏi sân bay, nam tử cao lớn ngồi vào một chiếc xe hơi cao cấp đã sớm đứng chờ một bên! “Hạn cho cậu mười phút!” Đối với người lái xe lạnh lùng nói một câu! Lời nam tử cao lớn vừa dứt, xe thật giống như là bay lên, phi thường cấp tốc phóng trên đường……
……
“Tiêu Dương, tôi tra được tư liệu cậu cần rồi!” Mạc Dương cau mày, nhìn tư liệu trong tay, nói với Quý Tiêu Dương một câu.
“Là ai?” Quý Tiêu Dương thản nhiên hỏi một tiếng!
“Bang chủ chân chính của Thất Giác, Hoàng Diệu Thiên! Cũng là kim chủ bao dưỡng Kỷ Nguyên!”
“Tôi biết rồi!” Trầm mặc vài phút, Quý Tiêu Dương mới chậm rãi nói ra một câu.
Mạc Dương nghe không ra cảm xúc trong lời nói của Quý Tiêu Dương, có chút hơi sốt ruột “Tiêu Dương, kỳ thật Thất Giác chân chính là ở Canada…… Ở nước C, chỉ là Hoàng Diệu Thiên dùng để bảo vệ Kỷ Nguyên!”
“Sau đó?” Quý Tiêu Dương hỏi một câu! Ánh mắt nhìn về phía Nam Cung Kỳ, vươn tay đẩy đẩy chén trà rỗng của mình, Nam Cung Kỳ hiểu ý, đứng lên pha thêm một chén nữa cho Quý Tiêu Dương!
“Thất Giác ở Canada, xem như là một bang phái lớn số một số hai! Tôi có chút tư liệu ở đây, lập tức gửi cho cậu, tự cậu nhìn đi!” Mạc Dương vừa nói, vừa nhấn nút gửi tư liệu cho Quý Tiêu Dương. Ai biết, hắn còn chưa nhấn hết, Quý Tiêu Dương liền lên tiếng!
“Không cần, không cần phải xem!” Quý Tiêu Dương nhấp một ngụm trà, lạnh nhạt nói một câu.
“Vì sao?” Mạc Dương khó hiểu……
“Mạc Dương, nếu Hoàng Diệu Thiên này thực sự mạnh, thì không có khả năng hắn tự mình gọi điện thoại đến thỉnh cầu tôi buông tha cho Kỷ Nguyên! Số điện thoại của tôi không nói là tuyệt mật, nhưng cũng là một chuyện khá bí ẩn, trừ phi là người có tâm xem xét, nếu không người xa lạ bình thường không có khả năng biết số của tôi! Hơn nữa, tôi nghĩ tài sản của Hoàng Diệu Thiên không hùng hậu bằng của tôi! Mạc Dương, át chủ bài của tôi còn chưa lật, mà hắn đã tự mình đến đây! Chỉ cần là người có chút hiệu suất, nhất định sẽ tra rõ ràng, huống chi tôi bên này còn có anh giúp đỡ. Hắn cũng là một người có hiểu biết, biết được bản thân mình mấy cân mấy lạng!”
Mạc Dương nghe Quý Tiêu Dương chậm rì rì nói cả một đoạn dài, lo lắng trong lòng cuối cùng cũng hạ xuống “Được, có chuyện gì cậu cứ gọi tới đây. Tôi có thể giúp thì nhất định sẽ giúp.”
“Ừm.” Quý Tiêu Dương cười khẽ đáp lại một tiếng. Sau đó hai người tiếp tục trêu chọc nhau hai câu mới ngắt điện thoại!
Quý Tiêu Dương cầm di động, lạnh nhạt cười. Hắn muốn nhìn một chút, Hoàng Diệu Thiên này, đến tột cùng muốn làm cái gì……
“Tiêu Dương, có phải Kỷ Nguyên bên kia lại có cái gì thay đổi hay không?” Nam cung Kỳ nghe được cái tên mạc danh kỳ diệu, không hiểu ra sao!
(): không biết từ đâu ra
“Không có gì, chẳng qua, giống như thêm chút phấn khích mà thôi!” Nhìn chuyện mà Hoàng Diệu Thiên làm, tựa hồ đối với Kỷ Nguyên này, rất là để ý…… A!
“Có ý gì?” Nam Cung Kỳ từ đầu tới đuôi đều thấy mơ hồ! Hoàn Diệu Thiên này lại là người từ đâu ra vậy?…… Nghe ý tứ của Tiêu Dương, hình như là người của Kỷ Nguyên bên kia! Trước đó còn muốn Tiêu Dương buông tha cho Kỷ Nguyên?……
“Xem diễn liền hiểu được!” Quý Tiêu Dương vẻ mặt khoái trá!
……
“Tiểu Nguyên ở đâu?” Sau khi nam tử cao lớn xuống xe, ở trong sự bảo vệ của vệ sĩ, vội vội vàng vàng đi vào biệt thự, biệt thự trong mắt đã muốn hoàn toàn thay đổi…… Trong đải sảnh có vài người ngã xuống, không biết là bên mình hay là đối phương! Không khí tràn ngập hương vị máu tanh! Nam tử cao lớn vội vàng nhìn thoáng qua, liền bước nhanh lên lầu hai! Đối với một căn phòng đóng kỹ dùng sức đập! Hai bên có bốn nam tử mặc tây trang màu đen bảo vệ!
Tiếng đập cửa vừa vang lên, người bên trong liền mở cửa ra thành một cái khe. Nam tử cao lớn có chút khó khăn lách người vào, bốn nam từ bên người chỉ có hai người đi vào còn hai người khác canh giữ bên ngoài. Nam tử cao lớn nhìn Lâm bá, thanh âm có chút vội vàng “Lâm bá, Tiểu Nguyên đâu rồi?”
“Lão gia, xin mời ngài theo tôi!” Lão quản gia dẫn nam tử cao lớn đi vào bên trong, mở cửa ra. Gương mặt tái nhợt của Kỷ Nguyên cơ hồ là trong suốt.
“Nhanh chóng lại đây giúp Tiểu Nguyên lấy đạn ra, xử lý miệng vết thương!” Nam tư cao lớn thét một tiếng ra lệnh cho hai người theo mình vào. Sau đó chính mình cơ hồ là dùng sức chạy đến bên giường, ôm chặt lấy Kỷ Nguyên đang hôn mê!
Nhìn dung nhan tái nhợt cơ hồ là hỏng rồi, đáy mắt nam tử cao lớn một mảnh thâm trầm……
……
PS: có nên thay xưng hô của Kỳ với Cửu không a? ‘anh’ ’em’ gì gì đó chẳng hạn:3 cầu cmt góp ý
Sau khi biết thân phận của Kỷ Nguyên cảm thấy để nhân xưng ‘gã’ hơi quá nên đổi thành ‘y’. Cơ mà bh mới nhớ ra để đổi:((
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.