Nửa giờ sau, Quý Tiêu Dương gọi điện thoại cho tập đoàn sát thủ, lạnh lùng nói hai chữ “Ra tay!” Game over! Kỷ Nguyên, ta, sẽ không cho ngươi có cơ hội xoay người! Tùy ý ném điện thoại lên sô pha, Quý Tiêu Dương cúi đầu nhìn Quý Thần Quang trong lòng, đôi mắt nguyên lai là lạnh lùng trong nháy mắt trở nên ấm áp như gió xuân!
“Tiêu Dương, đi ngủ một chút đi, để tôi chăm sóc Thần Quang là được!” Nam Cung Kỳ mở cửa phòng ra, đi vào phòng khách, liền nhìn thấy Quý Tiêu Dương vẫn như trước lẳng lặng nhìn Quý Thần Quang trong lòng, cảm thấy có chút lo lắng. Mấy đêm rồi, Tiêu Dương cũng chưa nghỉ ngơi chút nào, bởi vì muốn để ý tư thế ngủ của Thần Quang! Cơ hồ có thể nói là không thật sự ngủ, chỉ khẽ nhắm mắt, toàn bộ tâm tư đều để trên người Quý Thần Quang, người bên cạnh hơi giật giật một chút, hắn lập tức mở mắt ra, đáy mắt một mảnh thanh minh, không thấy chút buồn ngủ nào.
“Không sao đâu, tôi còn chưa thấy buồn ngủ!” Quý Tiêu Dương cười cười với Nam Cung Kỳ, lắc lắc đầu!
Nam Cung Kỳ không nói gì, chỉ có thể trầm mặc đi sang một bên, pha một ly trà xanh đưa tới trước mặt Quý Tiêu Dương. “Uống chén trà cho ấm bụng đi!”
Quý Tiêu Dương cầm lấy, đặt ở bên miệng khẽ nhấp một ngụm! Nam Cung Kỳ vừa ngồi vào sô pha bên cạnh, liền phát hiện hắn thế nhưng lại không mặc áo khoác, vừa mới chuẩn bị hỏi thì lại thấy được chiếc áo đắp trên người Quý Thần Quang. Khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308431/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.