Hai tay Quý Thần Quang ôm chặt lấy cổ Quý Tiêu Dương, đầu gắt gao kề sát trước ngực hắn, thân thể ở trong lòng hắn run rẩy. Vừa rồi khi hôn môi, Quý Tiêu Dương cảm giác được môi Thần Thần lạnh lẽo, trong lòng nhói đau, càng thêm ôm chặt lấy Quý Thần Quang. Dùng mặt mình nhẹ nhàng cọ cọ lên hai má lạnh như băng của Quý Thần Quang, khẽ hôn lên khuôn mặt cậu. Dùng ôn nhu không chút tiếng động an ủi Quý Thần Quang đang sợ hãi! “Đừng sợ, có anh đây!” Môi hai người kề sát, Quý Tiêu Dương nhẹ nhàng nói ra năm chữ.
Quý Thần Quang ngẩng đầu, trong đôi mắt sáng ngời phiếm hơi nước, làm cho đồng tử của cậu thoạt nhìn tựa hồ càng thêm trở nên rối đen, mang theo một loại sáng trong suốt! Cậu nhìn Quý Tiêu Dương, khẽ chớp hai mắt của mình, sau đó, nhếch môi trưng ra một nụ cười thản nhiên! Giống như là đang nói cho Quý Tiêu Dương biết, tin tưởng anh, cho nên, em không sợ!
Quý Tiêu Dương nở nụ cười, vươn tay xoa đầu Quý Thần Quang. Thần Thần, thực dũng cảm! Sau đó, nhẹ tay khẽ đưa đầu cậu dựa vào ngực mình! Dùng đôi con ngươi đen láy cảnh giác nhìn bốn phía!
Chỉ nghe thấy bên ngoài thỉnh thoảng lại vang lên thanh âm của những viên đạn phá tan sự yên tĩnh, hoặc là thanh âm trong trẻo của ám khí, nhưng lại không có chút tiếng rên rỉ đau đớn nào xuất hiện! Quý Tiêu Dương nắm thật chặt tay Quý Thần Quang, trong lòng hơi kinh ngạc: Chẳng lẽ, hai bên đều đánh ngang tay nhau, không có ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308424/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.