*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Anh hai, làm sao vậy?” Quý Thần Quang mẫn cảm cảm giác được cảm xúc của Quý Tiêu Dương biến hóa, lập tức đứng lên pha một ly trà, đặt ở bên tay phải của hắn, tỏng ánh mắt lộ ra sự lo lắng nhìn Quý Tiêu Dương đang trầm tư. Sau đó tầm mắt dừng trên màn hình máy tính, nhìn tư liệu đang hiện trên đó, càng xem càng thấy kinh hãi……
“Không có việc gì đâu, Thần Thần!” Quý Tiêu Dương lấy lại tinh thần, ôm Quý Thần Quang ở bên cạnh vào trong lòng, đầu để lên bờ vai cậu.
“Cái này……” Quý Thần Quang nghiên đầu nhìn Quý Tiêu Dương, thanh âm có chút chần chờ.
Cho dù Quý Thần Quang không nói rõ, Quý Tiêu Dương cũng rõ ràng cậu đang muốn hỏi cái gì. Chính là việc này hắn không muốn nói cho Thần Thần. Tính tình Thần Thần thiện lương, nếu biết tiền căn hậu quả (nguyên nhân hậu quả),trong lòng khẳng định sẽ khó chịu. Nhưng là, nếu việc này có thể quay lại một lần nữa, hắn vẫn sẽ làm như vậy. Trừ phi Kỷ Lâm không nói ra lời gì làm tổn thương Thần Thần nữa! Ai dám thương tổn Thần Thần, hắn sẽ hoàn lại gấp bội cho người đó! Hắn sẽ không để cho Thần Thần vô duyên vô cớ bị tổn thương! “Thần Thần, không có việc gì, anh sẽ cử lý việc này!” Tâm tư Quý Tiêu Dương trăm chuyển ngàn hồi, trên mặt lại là tươi cười ôn nhu như trước.
“Kỷ Nguyên này chính là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308421/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.