“Hai đứa, đây là đang làm cái gì?” Quý Tiêu Dương đẩy mạnh của phòng, liền nhìn thấy hình ảnh Quý Thần Quang cùng Nam Cung Cửu gắt gao ôm nhau.
“Anh hai, Kỳ, các anh đã trở lại!” Nghe được thanh âm Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang buông Nam Cung Cửu ra, nhìn về phía Quý Tiêu Dương đang đứng ở cửa.
“Ân!” Quý Tiêu Dương đi tới bên người Quý Thần Quang, nhìn hồn đồn trên mặt bàn, đáy mắt có ý cười thản nhiên “Thần Thần đói bụng sao?”
“Có chút!” Quý Thần Quang ngồi vào trong lòng Quý Tiêu Dương, sờ sờ bụng mình! “Anh ơi, chúng ta đi ăn hồn đồn đi. Hương vị tuyệt lắm!” Ánh mắt sáng trong suốt nhìn Quý Tiêu Dương. Vừa mới ăn mười cái, bất quá nghiện rồi, cảm giác càng ăn càng muốn ăn thêm……
“Được, em muốn ăn cái gì thì ăn cái đó đi. Bất quá hồn đồn này nhưng thật ra là lần đầu tiên nghe nói, Thần Thần, sao lại nghĩ muốn ăn nó?” Quý Tiêu Dương nghịch nghịch tóc Quý Thần Quang, không chút để ý hỏi. Nhìn thế này hình như là ở trong một quán nhỏ…… Kỳ thật ở trong lòng Quý Tiêu Dương, đối với những quán nhỏ này nọ có điểm phản cảm! Cũng không biết vệ sinh như thế nào, vạn nhất Thần Thần ăn vào rồi đau bụng……
“Em vừa rồi ở trong văn phòng kêu đói. Cửu mua cho em. Không nghĩ tới thứ này ăn ngon lắm. Em càng ngày càng muốn ăn!” Quý Thần Quang chép chép miệng, vẻ mặt tham ăn! Miệng cười hì hì, hai lúm đồng tiền nho nhỏ cũng xuất hiện.
Nghe Quý Thần Quan gnói, ánh mắt Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308395/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.