“Thần Thần, đừng ngủ. Đồ đạc đã sắp xếp xong rồi, chúng ta về nhà!” Quý Tiêu Dương đi tới trước giường, ôm cả bọc chăn lẫn Quý Thần Quang đang ngủ say vào trong lòng. Thần Thần sau khi ăn cơm trưa xong, tản bộ nửa giờ, trở về phòng liền ngủ, hiện tại đã ngủ được hai tiếng rồi. Thật sự là càng ngày càng có xu hướng thành heo…… Trong lòng Quý Tiêu Dương cười khẽ nghĩ, vươn tay, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng sờ lên hai má trơn mềm của Quý Thần Quang. Cảm giác hơi hơi buồn làm cho Quý Thần Quang giãy giụa.
“Thần Thần, nên trở về nhà rồi!” Cúi đầu ái muội khẽ cắn tai Quý Thần Quang, còn có ý xấu vươn đầu lưỡi liếm lỗ tai cậu.
“Ngô” Quý Thần Quang giãy dụa né tránh đầu lưỡi Quý Tiêu Dương, mở mắt liền nhìn thấy khuôn mặt mỉm cười của anh hai. “Anh hai, để cho em ngủ tiếp một chút thôi!” Hảo buồn ngủ…… Nói xong, Quý Thần Quang ngáp một cái.
“Được, ngủ đi ngủ đi!” Nhìn bộ dáng Thần Thần, Quý Tiêu Dương cũng luyến tiếc, đơn giản liền ôm lấy Quý Thần Quang ra khỏi phòng bệnh.
Nam Cung Kỳ ở bên ngoài đợi một hồi cũng không thấy Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang đi ra, trong lòng có chút kinh ngạc. Lúc đang chuẩn bị đi vào xem có chuyện gì thì thấy Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang đi ra. “Đây là……” Nam Cung Kỳ nhẹ giọng hỏi.
“Thần Thần rất mệt mỏi, để cho em ấy ngủ tiếp đi!” Quý Tiêu Dương vừa nói vừa đi về phía xe. Nam Cung Kỳ nhanh chóng đi đến bên cạnh mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308379/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.