Trong căn phòng màu trắng, Quý Thần Quang nằm trên giường lăn đến lại lăn đi. Cái tên Tề Vận kia từ khi bị cậu làm cho tức giận bỏ đi liền chưa thấy xuất hiện, đến bây giờ đã hai tiếng rồi. Cậu sắp chết đói
Ngay tại lúc Quý Thần Quang đếm tới một trăm linh tám, cánh cửa màu trắng rốt cục mở ra. Một người đàn ông xa lạ bưng một khay đồ ăn đến, cẩn thận đặt lên bàn màu trắng rồi chuẩn bị xoay người rời đi.
Quý Thần Quang nhanh chóng gọi anh ta lại “Tề Vận đâu?” Cái tên kia như thế nào lại không tới? Cậu còn đang chuẩn bị tiếp tục chọc giận anh ta a……
“Đang ăn cơm!” Thanh âm của đàn ông xa lạ thực đông cứng, thực khàn khàn, tựa hồ là bởi vì lâu rồi không nói gì mà dẫn đến như vậy. Nghe vào có một loại trầm cảm thản nhiên.
“Nga!” Quý Thần Quang xốc chăn lên xuống giường. “Tôi muốn tắm rửa!” Đúng lý hợp tình dùng ngữ khí ngang ngược nói với người đàn ông xa lạ.
Thân thể người đàn ông hơi cứng ngắc một chút rồi sau đó quay đầu đi đến phòng tắm bên cạnh “Mời!” Biểu tình trên mặt vẫn thản nhiên, thanh âm không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Trong lòng Quý Thần Quang cười trộm! Cậu cảm giác được người đàn ông này đối với mệnh lệnh của cậu có điểm tức giận, bất quá lại cố nén lại không phát tác.
Còn có Tề Vận cũng vậy, rõ ràng thực sự phẫn nộ thực sự tức giận lại liều mạng bày ra vẻ ôn hòa. Xem ra tạm thời bọn họ sẽ không thương tổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308363/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.