Quý Tiêu Dương không đáp lại câu hỏi của Nam Cung Kỳ mà là trầm mặc đi tới đùa giường, từ trong một khe hở lấy ra một máy quay nhỏ như lỗ kim. Trực tiếp đi đến trước mặt Nam Cung Kỳ, thanh âm lãnh liệt mà âm hàn làm cho người ta cảm thấy rét run “Mở lên!”
“Ân!” Nam Cung Kỳ nhanh chóng lấy ra máy tính xách tay, qua nửa phút sau, trên màn hình xuất hiện một đoạn phim.
Một người đàn ông mặc quần áo màu trắng đang ngồi bên giường Quý Thần Quang, thấy không rõ giương mặt. Qua vài giây sau, chỉ thấy gã lấy ra một cái di động, gọi một cuộc điện thoại “Ngô Tĩnh, người đã bắt được rồi, đừng quên điều kiện mà cô nói!” Một câu ngắn ngủi, người đàn ông nói rất nhanh rồi sau đó ngắt điện thoại, trực tiếp ném điện thoại ra cửa sổ, bế Quý Thần Quang đang ngủ say lên, vội vàng ra khỏi phòng……
Từ đầu đến cuối, màn hình đều không có hiện ra gương mặt của người đàn ông……
Nhưng sợ là lúc này Quý Tiêu Dương không có chú tới cái chi tiết này! Tâm tư của hắn đều đặt ở câu nói của người đàn ông kia. Lại là Ngô Tĩnh…… Trong đôi mắt đen như mực hiện lên thần sắc giết chóc!
Đúng lúc này di động của Quý Tiêu Dương đột nhiên vang lên. Lấy di động ra nhìn, màn hình hiện lên tên Mạc Dương, nhận cuộc gọi, thanh âm ngắn gọn truyền đến “Là Ngô Tĩnh!” Ngắn ngủn ba chữ.
Lại là Ngô Tĩnh……
Trong lòng Quý Tiêu Dương nhẹ nhàng hiện lên bốn chữ này, rồi sau đó trả lời Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308360/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.