Chương trước
Chương sau
Buổi tối, mọi người ở trong nhà ăn một bữa tối phong phú, khí thế ngất trời náo loạn đến tận mười một giờ mới tàn tiệc, đều tự chuẩn bị về phòng ngủ!
Quý Tiêu Dương nhìn Linh Thiên Nhiễm say rượu ngủ ở một bên sô pha, trêu tức cười cười nói với mặt than Mạc Dương “Buổi tối hôm nay có thịt ăn rồi a!”
Mạc Dương nghe xong lời này, khuôn mặt vẫn không có một điểm biến đổi nào, chính là khóe mắt có chút run rẩy rất nhỏ. Đi tới trước sô pha, cúi người, ánh mắt thâm thúy nhìn Linh Thiên Nhiễm say rượu đang ngủ. Lẳng lặng nhìn, ánh mắt chăm chú đến nỗi dường như trên thế giới này chỉ còn hai người bọn họ!
“Anh hai, anh lại giở trò xấu!” Rượu mời Quý Thần Quang đều được Quý Tiêu Dương uống thay, cậu không có uống rượu, trong lúc ăn cơm thấy được rất nhiều chuyện làm cho cậu nhiệt huyết sôi trào……
“Thần Thần, em không biết đây là một cơ hội tốt để tiến thêm bước nữa sao?” Vươn tay ôm Quý Thần Quang vào trong ngực, Quý Tiêu Dương hôn lên môi cậu một cái.
“Anh hai, Kỳ cùng Cửu?……” Nói xong Quý Thần Quang nhìn về phía cửa phòng! Đáy mắt lóe lên lo lắng……
Trong lúc ăn cơm, cậu cảm giác được áp suất thấp xung quanh Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu! Hai người vừa ăn cơm xong liền trở về căn phòng đối diện phòng cậu, cậu có điểm lo lắng cho Kỳ…… Trong tầm mắt của Cửu nhìn về phía Kỳ luôn mang theo một loại cường thế cùng âm hàn không nói nên lời……
“Việc này, chúng ta không thể nhúng tay vào…… Thần Thần, chúng ta chỉ cần ở bên cạnh quan sát là được rồi, chuyện tình cảm ai cũng không thể nói chính xác được. Vẫn là để cho Kỳ cùng Cửu hai người bọn họ tự quyết định đi. Mặc kệ kết quả thế nào, chúng ta vẫn luôn là anh em tốt của bọn họ là được rồi!” Ôm Quý Thần Quang, kỳ thật trong lòng Quý Tiêu Dương cũng có chút lo lắng! Suy nghĩ của Kỳ có đôi khi quá mức cứng nhắc, không thể khuyên can. Tiểu Cửu lại là một người mạnh mẽ cố chấp, hy vọng buổi tối hôm nay không cần làm ra chuyện gì náo loạn là tốt rồi……
Nếu lỡ như không có nói chuyện được với nhau, Kỳ vẫn kiên trì với ý nghĩ của riêng mình thì Tiểu Cửu khẳng định sẽ không khống chế được. Chính là hy vọng Tiểu Cửu có thể lý trí một chút, không cần xảy ra xung đột, đừng làm ra chuyện gì để phải hối hận…… Đến lúc đó, hết thảy mọi việc đều chậm lại. Quan hệ của hai người xem như bị đẩy vào trong ngõ cụt, bế tác. Như vậy, năm tháng sau này cũng không thể cứu vãn được……
“Anh hai, em hy vọng Kỳ cùng Cửu cũng có thể hạnh phúc giống như chúng ta!” Quý Thần Quang ngẩng đầu, đôi mắt to tròn lấp lánh ánh sáng. Kỳ cùng Cửu đều là những anh em mà cậu công nhận, cậu rất quý họ cho nên cậu hy vọng bọn họ cũng có thể hạnh phúc vui vẻ! Còn có Thiên Nhiễm cùng Mạc Dương, bất quá thật ra không cần lo lắng cho Thiên Nhiễm, cậu biết Mạc Dương có thể thu phục Thiên Nhiễm. Chính là Kỳ…… Cậu thật sự cảm thấy đau lòng vì Kỳ, ba năm nay, cậu vẫn nhìn thấy Kỳ chậm rãi từng ngày gầy đi, càng ngày càng ít nói…… Chính là cậu không nghĩ ra vì sao rõ ràng Kỳ yêu Cửu như vậy nhưng lại không muốn ở bên Cửu?
Hai người yêu nhau, không phải là đều ở bên nhau sao? Giống như cậu và anh hai vậy. Cậu yêu anh hai, cậu hy vọng toàn thế giới đều biết cậu yêu anh hai! Bọn họ vui vẻ hạnh phúc ở bên nhau, vĩnh viễn không rời xa, thẳng đến khi nào tóc trắng xóa, tay nắm tay ngủ sâu dưới lòng đất! Cậu rõ ràng nhìn thấy trong mắt Kỳ là tình cảm cùng nhớ nhung sâu sắc, nhưng vì sao hiện tại Cửu trở lại rồi Kỳ lại trở nên đạm mạc như vậy, che dấu hết cảm xúc của mình đi như vậy? Cậu không nghĩ ra, rõ ràng Kỳ khổ sở cùng dày vò như vậy, vì sao lại không nói hết tất cả với Cửu. Rõ ràng Cửu đã biểu hiện tất cả ra ngoài như vậy rồi……
Rốt cuộc là nguyên nhân trong chuyện này là sao? Cậu thực sự không hiểu nổi! Cậu chỉ biết là, dám yêu thì dám lớn tiếng nói ra! Mặc kệ có khó khăn gì, nếu đã yêu liền nên dũng cảm phơi bày tình yêu của mình ra ngoài ánh sáng mặt trời! Cậu chỉ biết là, hạnh phúc đến thì phải biết dũng cảm nắm lấy! Thật không biết Kỳ còn rối rắm cái gì…… Hy vọng Kỳ có thể giải quyết hết khúc mắc của mình rồi nhanh chóng tiếp nhận tâm ý của Cửu! Hai người phải nhanh lên có đôi có cặp đi a, ngọt ngào mật mật giống như cậu cùng anh hai vậy! Hắc hắc…… Còn có Thiên Nhiễm cùng Mạc Dương cũng phải giống vậy a! Vui vẻ sống bên nhau!
“Rồi sẽ có kết quả thôi. Thần Thần, chúng ta phải tin tưởng Kỳ và Cửu. Huống hồ, có hai người chúng ta ngọt ngào chúc phúc, anh nghĩ bọn họ nhất định cũng sẽ hạnh phúc!” Ôm chặt lấy Thần Thần trong lòng! May là Thần Thần của hắn là một đứa nhỏ dũng cảm! Dám yêu là dám biểu lộ ra! Nếu Thần Thần cũng giống như Kỳ, luôn suy nghĩ rối rắm thì hắn thật sự là không muốn làm Thần Thần thương tâm, không muốn làm em ấy khổ sở, như vậy đến cuối cùng có lẽ hắn sẽ nhượng bộ để cho Thần Thần thời gian chậm rãi suy nghĩ cẩn thận. Bất quá trong thời gian đó hắn sẽ chặt chẽ khóa Thần Thần vào bên người mình. Dù thế nào cũng không để em ấy rời đi!
Hắn có thể cho phép Thần Thần tồn tại tình cảm anh em đối với hắn, nhưng hắn không thể chịu đựng được khi thấy Thần Thần ở bên người khác! Cho nên cho dù thật sự đến cuối cùng Thần Thần không cách nào hiểu được tình cảm của hắn với em ấy thì hắn sẽ giam cầm Thần Thần ở bên người mình. Giam cầm cả đời! Thần Thần không hiểu cũng không sao, em chỉ cần biết anh hai yêu em là được rồi. Không rõ cũng không sao, anh hai sẽ luôn cho em sự ôn nhu cùng sủng nịch, chỉ cần em hảo hảo hưởng thụ là được rồi.
Bất quá, Thần Thần lại hoàn toàn trái ngược với Kỳ! Thần Thần là một đứa nhỏ đơn thuần, em ấy từ nhỏ đã ỷ lại vào hắn. Nếu cuối cùng hắn thật sự phải dùng thái độ cường thế để nhốt Thần Thần lại thì Thần Thần cũng sẽ không đau khổ, ngược lại em ấy lại rất cao hứng! Bởi vì, ở trong lòng em ấy, hắn chính là người thân duy nhất mà em ấy công nhận! Đương nhiên sẽ luôn luôn ở bên nhau cả đời! Nhưng, Kỳ lại là một người có suy nghĩ cùng chủ kiến riêng của mình, Cửu không thích hợp dùng sức mạnh với Kỳ! Bọn họ tốt nhất vẫn là nên chậm rãi hiểu rõ đối phương rồi tự mình thoát ra khỏi cái ngõ cụt kia! Cũng không biết Cửu có thể chờ đợi hay không, cũng không biết Kỳ muốn bao lâu mới có thể nghĩ thông suốt……
Ai…… Nghĩ vậy, Quý Tiêu Dương từ từ thở dài một hơi. Chuyện của Kỳ cùng Cửu nếu không có tình huống nào ngoài ý muốn thì có lẽ phải đợi thật lâu! Cửu, chậm rãi chờ đi…… Nước chảy đá mòn, một ngày nào đó Kỳ có thể mở cửa trái tim với Cửu! Dù sao, Kỳ cũng thích Cửu!
“Vâng. Em cũng tin tưởng hai người họ!” Quý Thần Quang gật đầu thật mạnh rồi sau đó đột nhiên nhẹ nhàng kéo kéo quần áo Quý Tiêu Dương!
“Thần Thần, làm sao vậy?” Nhẹ giọng hỏi Quý Thần Quang, nhìn vẻ mặt hưng phấn của cậu, lại nhìn thấy cái gì sao? Quý Tiêu Dương theo ánh mắt cậu nhìn lại……
Chỉ thấy Mạc Dương vẫn luôn lẳng lặng nhìn chăm chú vào Linh Thiên Nhiễm đột nhiên cúi đầu nhẹ hôn lên môi Thiên Nhiễm. Cái hôn này hôn đến thật sự ôn nhu, thật sự cẩn thận, mềm nhẹ giống như nâng niu trân bảo trong lòng bàn tay……
Nhìn thấy cảnh tượng này, Quý Tiêu Dương thức thời che miệng Quý Thần Quang lại, ôm cậu bước đi nhẹ nhàng vào phòng mình, đóng cửa lại. Đến lúc này mới buông tay đang ôm Quý Thần Quang ra.
“Anh hai, anh để cho em liếc một cái thôi. Thật vất vả mặt than Mạc Dương mới lộ ra biểu tình ôn nhu như vậy!” Quý Thần Quang nói xong liền nghĩ muốn ra khỏi phòng.
Quý Tiêu Dương nhanh chóng vươn tay ôm Quý Thần Quang vào trong ngực, hai người ngã xuống giường, Quý Tiêu Dương nhìn Quý Thần Quang đang tinh lực mười phần, nở nụ cười trêu tức “Thần Thần, tinh lực dư thừa quá nhà, chúng ta làm một chút vận động đi?” Nói xong, tay bắt đầu không an phận……
Quý Thần Quang sửng sốt vài giây mới nghĩ ra anh hai nói vận động là có ý gì, chờ lúc phục hồi lại tinh thần liền cảm giác được trước ngực là một mảnh mát lạnh……
“Anh hai, anh làm……” Nói còn chưa xong cả người liền run rẩy…… Suy nghĩ trong đầu trong nháy mắt cũng trở nên mê ly……
Quý Tiêu Dương nhìn Quý Thần Quang nở nụ cười! Thần Thần của hắn thật đúng là mẫn cảm a. Ha ha……
Trong phòng, một màn xuân sắc đang ngọt ngọt ngào ngào diễn ra……
Phòng bên này lộ ra không khí ấm áp ngọt ngào hạnh phúc. Nhưng phòng đối diện lại là không khí trầm trọng……
Nam Cung Kỳ thật đúng là đứng ngồi không yên, Tiểu Cửu sau khi theo anh trở về phòng, tầm mắt liền càng thêm không cần bận tâm đến ai trắng trợn gắt gao khóa trên người anh! Cảnh này đã diễn ra gần nửa tiếng rồi mà cũng không có chút thả lỏng……
“Tiểu, Tiểu Cửu, mệt mỏi rồi đi? Tắm rửa rồi đi ngủ đi!” Rốt cục, Nam Cung Kỳ nhịn không được, kiên trì chống lại đôi mắt đen sáng như sao của Nam Cung Cửu! Cảm giác phía sau lưng bắt đầu chảy ra mồ hôi lạnh…… Trong lòng bất an, không thể bình tĩnh!
Nam Cung Cửu không trả lời, cũng không có thể hiện gì, chính là ánh mắt vẫn như trước gắt gao nhìn Nam Cung Kỳ! Trên khuôn mặt bình tĩnh vô ba nhìn không ra cảm xúc gì!
Nam Cung Kỳ đột nhiên cảm giác được hít thở có điểm khó khăn! Tiểu Cửu, tội gì phải vậy…… Hạ hai mắt xuống, anh không dám nhìn ánh mắt của Tiểu Cửu, nó làm anh cảm giác được chỉ cần hít thở thôi cũng thấy đau đớn!
Trong phòng lâm vào một mảnh im lẳng! Thời gian lẳng lặng trôi qua, hai người mặt đối mặt đều tự chìm vào tâm sự riêng của mình, đều tự suy nghĩ rối rắm……
“Kỳ!” Qua hồi lâu sau, Nam Cung Cửu rốt cục nói chuyện, thanh âm trầm thấp khàn khàn!
Nghe tiếng gọi, trong lòng Nam Cung Kỳ hung hăng run lên, cảm giác mắt mình có điểm ê ẩm, xót xót, có chút đau!
“Tôi sẽ không buông tay!” Thanh âm khàn khàn, từng chữ từng chữ rõ ràng nói ra!
Tôi sẽ không buông tay…… Thân thể Nam Cung Kỳ lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được run lên một chút! Trong đầu trống rỗng vài giây liền chỉ xoay quanh những lời này! Tôi sẽ không buông tay……
Trầm mặc, trầm mặc, trong phòng so với lúc trước càng thêm trầm mặc……
Đầu Nam Cung Kỳ càng cúi thấp hơn! Anh không biết phải đáp lại thế nào, cũng không biết nên nói cái gì? Nên nói như thế nào? Anh không biết…… Lúc này, nội tâm của anh đã sớm rối loạn rồi! Ngay cả chính anh cũng không rõ, chính mình nên kiên trì hay là buông tha! Rõ ràng lúc trước đã có quyết định, đem tình cảm này chôn sâu xuống, nhưng là ở một khắc kia nhìn thấy Tiểu Cửu, những quyết định lúc trước nháy mắt bị đánh tan. Tâm tình của anh, trừ bỏ hỗn độn vẫn là hỗn độn……
Tầm mắt Nam Cung Cửu vẫn như trước cố chấp đặt trên người anh! Đôi con ngươi đen sáng như sao không có chút cảm xúc nào. Nhưng nếu nhìn kỹ thì có thể nhìn thấy trong đôi mắt đen kia lưu chuyển chút ánh sáng u ám!
“Tiểu Cửu, tôi đi tắm trước!” Bầu không khí quá mức trầm trọng, Nam Cung Kỳ rốt cục chống đỡ không được nữa, bối rối nói một câu liền đứng lên đi về phía phòng tắm. Anh cần dùng nước lạnh để gọi tỉnh một chút tâm tình của mình!
Nam Cung Cửu nhìn bóng dáng Nam Cung Kỳ, thời điểm anh còn cách phòng tắm ba bước chân thì hắn đứng lên, thân thể nhanh chóng đuổi theo hướng Nam Cung Kỳ, khi Nam Cung Kỳ chuẩn bị đóng cửa phòng tắm thì hắn cũng chen vào phòng tắm. Trong nháy mắt cửa bị đóng lại, một câu nói phiêu tán trong phòng tắm trống rỗng “Cùng nhau tắm!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.