Buổi tối tám giờ rưỡi, Quý Tiêu Dương mới ôm Quý Thần Quang, trên mặt mang theo nụ cười thỏa mãn ngốc ngốc tiêu sái bước ra khỏi ‘Mỹ Thực Lâu’. Sau khi về nhà, biểu tình trên mặt Quý Tiêu Dương vẫn là một bộ tươi cười thỏa mãn ngốc ngốc. Mà lúc giúp Quý Thần Quang tắm rửa thì tươi cười kia liền càng thêm ngu hơn.
Còn phát huy bản tính trẻ con dùng ngón trỏ nhẹ nhàng điểm điểm lên những vết hồng hồng tím tím trên người Quý Thần Quang như là đang đánh đàn dương cầm theo tiết tấu! Miệng còn phi thường mềm nhẹ nỉ non, ngọt ngào lặp đi lặp lại: Thần Thần, Thần Thần, Thần Thần……
Thần Thần là của hắn! Thần Thần từ hôm nay trở đi chính là của một mình hắn! Thần Thần thật là xinh đẹp! Nhìn như thế nào cũng vẫn rất đẹp! Thần Thần của hắn, Thần Thần xinh đẹp của hắn…… Quý Tiêu Dương cảm giác như cả người mình đang bay trên mây. Cảm giác hưng phấn nhẹ nhàng bay bổng kia làm cho hắn say mê, làm cho hắn không phân biệt được phương hướng. Trong mắt, trong lòng, trong đầu, tất cả đều là Thần Thần…… Có vô số Thần Thần đang bay bay ở trong lòng hắn, làm cho hắn kìm lòng không đậu lâm vào một loại trạng thái ngây ngốc, không thể hoàn hồ…… Cảm giác kia quá mỹ diệu……
Ngón trỏ của Quý Tiêu Dương thường thường điểm nhẹ lên hai má Quý Thần Quang, thường thường xoa bóp của cậu, thường thường hôn nhẹ lên môi, thường thường thổi thổi những dấu vết trên người cậu. Hắn hiện tại đã trở thành một tên đầu đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308338/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.