Chương trước
Chương sau
Thời điểm tan học, Quý Thần Quang gặp chút chuyện ngoài ý muốn. Nhìn hai người chắn trước mặt mình, đôi lông mày thanh tú của Quý Thần Quang nhăn lại. Một buổi chiều đã muốn phá hết kiên nhẫn của cậu. Trong lòng cậu đã sớm nóng như lửa đốt, toàn bộ suy nghĩ đều là anh hai. Thật vất vả mới đợi được tới lúc tan học thì cư nhiên đi nửa đường lại bị người chắn lại.
“Quý Thần Quang, chúng ta làm bạn đi!” Ngô Hâm cười sáng lạn nói với Quý Thần Quang!
Quý Thần Quang liếc cũng không thèm liếc lấy một cái hai người kia, bước nhanh sang bên cạnh một chút rồi sải bước đi qua hai người, bay thẳng đến cổng trường học. Trải qua một hồi vô cùng thân thiết giữa trưa hôm nay, hai người đều đã nói hết tâm tư của nhau, Quý Thần Quang phát hiện cậu càng thêm nhớ anh hai! Cơ hồ tùy thời tùy chỗ, mỗi phút mỗi giây đều muốn gặp anh hai. Nếu không phải anh hai đã nói với cậu là cấm trốn học, phải chăm chú nghe giảng thì cậu đã sớm trèo tường đến công ty anh hai!
Một ngày này thật sự là dày vò, cậu không muốn đọc sách, cậu chỉ muốn mỗi ngày dính chặt lấy anh hai! Cảm giác không thấy được anh hai, cả người đều thấy khó chịu! Cậu nhớ anh hai, muốn gặp anh hai, muốn cùng anh hai thân thiết vành tai tóc mai chạm nhau như giữa trưa hôm nay…… Quý Thần Quang cảm giác được mình như là một kẻ nghiện thuốc phiện. Rời khỏi anh hai, cậu liền phát tác…… Cảm giác mỗi một giây qua đi đều đặc biệt chậm, đặc biệt khó chịu……
Nhưng là Quý Thần Quang cũng biết nếu cậu nói cho anh hai ý nghĩ hiện tại của cậu, khẳng định anh hai sẽ tức giận! Anh hai luôn luôn cường điệu nói cho cậu biết phải thật sự lên lớp cùng chăm chú nghe giảng! Nhưng là cậu hiện tại cái gì cũng đều nghe không vào…… Tất cả trong đầu đều là anh hai! Chỉ cần nghĩ đến anh hai, cậu liền cảm thấy cả người lâng lâng bay bay trong một loại cảm giác tuyệt vời! Khóe miệng cười cũng không đình chỉ được. Làm sao bây giờ?…… Quý Thần Quang buồn rầu…… Buổi chiều hôm nay có thể chống đỡ được một nửa cũng là do cậu buồn rầu vì chuyện này, suy đi nghĩ lại nên phân tâm!
“Quý Thần Quang, nhớ kỹ tôi tên là Ngô Hâm!” Ngô Hâm nhìn bước chân vội vã của Quý Thần Quang cũng không giận. Nhìn dáng vẻ của cậu ấy thì chắc là có việc gấp. Bằng không người luôn luôn chầm chậm như cậu ấy cũng sẽ không đi vội vàng như vậy!
Phía sau truyền đến tiếng hô làm cho Quý Thần Quang đang chìm vào suy nghĩ quay trở lại hiện thực, bước đi hơi ngừng lại nửa giây. Ngô Hâm? Nghe có điểm quen tai…… Ý nghĩ ở trong đầu vừa xẹt qua liền bị Quý Thần Quang trực tiếp ném ra sau đầu. Bước đi lại tiếp tục vội vàng đến cổng trường. Quẹo trái đi mất năm phút liền có thể thấy anh hai đang đứng dựa vào cửa xe, ánh mắt hàm chứa ý cười nhàn nhạt nhìn về phía cậu bên này. Ánh mắt hai người ở trong không trung chạm vào nhau, bước chân vội vàng của Quý Thần Quang liền biến thành chạy chậm! Chạy vài bước liền vọt vào trong lòng Quý Tiêu Dương, gắt gao ôm chặt vòng eo, hít thật sâu hương vị độc đáo trên người anh hai!
Thật tốt! Ở trong lòng lặng lẽ thở dài một tiếng! Quý Thần Quang càng ôm chặt thêm! Thật sự giống như kẻ nghiện vậy, chỉ có thể hít thở hương vị của anh hai thì mới có thể làm cho những trống rỗng chìm nổi biến mất! Cả người cũng một lần nữa trở về trạng thái tinh thần sáng láng!
“Thần Thần, nhớ anh hai không nào?” Quý Tiêu Dương cúi đầu khẽ cắn vành tai của Quý Thần Quang, thanh âm mang theo trêu tức!
“Ân. Rất nhớ rất nhớ!” Ngẩng đầu, Quý Thần Quang không chút do dự nói ra tiếng lòng!
“Anh hai cũng rất nhớ Thần Thần! Rất nhớ rất nhớ!” Cúi đầu hôn lên khóe miệng Quý Thần Quang một cái! Lần đầu cảm nhận được tư vị của tình yêu, hai anh em đều không thể kìm chế mà hãm sâu trong đó!
“Lên xe đi!” Vươn tay nhẹ nhàng đem tay Quý Thần Quang đang ôm chặt hông mình buông ra, mở cửa xe cho cậu, thanh âm thực ôn nhu!
Quý Thần Quang ngồi vào trong xe, Quý Tiêu Dương đóng cửa xe lại rồi vòng sang bên kia ngồi vào ghế lái. Rồi sau đó nghiêng người cẩn thận giúp Quý Thần Quang thắt dây an toàn. Khi ngẩng đầu thì khẽ hôn lên mặt cậu một cái! Xong xuôi thì mới thắt dây an toàn của mình, mắt nhìn về phía trước, lái xe về nhà của ông nội! Xe đi mất gần nửa giờ thì đến khu biệt thự Quý phụ ở. Quý Thần Quang tháo dây an toàn cùng Quý Tiêu Dương xuống xe.
“Anh hai!” Khi sắp đến ngôi biệt thự Quý phụ ở, Quý Thần Quang đột nhiên ngừng lại. Nguyên bản còn đang nắm một ngón trỏ của Quý Tiêu Dương, chậm rãi một ngón thêm một ngón rồi gắt gao nắm lấy toàn bộ bàn tay hắn.
Quý Tiêu Dương dừng bước, ánh mắt ôn nhu nhìn về phía Quý Thần Quang “Thần Thần, làm sao vậy?” Hắn nhìn thấy trong mắt Thần Thần lóe lên cảm xúc khẩn trương.
“Ông nội……” Mắt nhìn thẳng vào mắt Quý Tiêu Dương, bên trong còn có lo lắng……
Nghe hai chữ này, Quý Tiêu Dương liền hiểu được Quý Thần Quang muốn nói gì. Hắn lập tức liền ngăn lại lời nói của cậu “Thần Thần, đừng lo lắng! Không có việc gì đâu! Em phải tin tưởng anh hai!” Vươn tay nhéo nhéo hai má Quý Thần Quang! Nhìn thấy bộ dáng lo lắng của Thần Thần, tuy rằng hắn cũng rất cao hứng nhưng là hắn vẫn thích nhìn thấy một Thần Thần luôn vui vẻ hơn! Thần Thần của hắn, ở dưới sự bảo vệ của hắn, hẳn phải là cười so với mặt trời còn muốn sáng lạn hơn! Em ấy không nên có ưu sầu! Thần Thần của hắn, phải làm một đứa nhỏ đơn thuần luôn luôn vui vẻ!
Quý Thần Quang hơi ngẩn người một chút, lo lắng nơi đáy mắt liền biết mất, đôi mắt to tròn một lần nữa dấy lên quang mang thiện lương! “Ân. Em tin tưởng anh hai!” Lời này mặc kệ nói bao nhiêu lần đi nữa thì Quý Thần Quang vẫn luôn kiện định, chấp nhất như vậy!
“Đi thôi! Không chừng ông nội đã chờ sốt ruột rồi!” Nhìn nhìn thời gian, đã sắp sáu rưỡi rồi! Thời gian ăn cơm ở nhà ông nội là sáu giờ!
“Vâng ạ!” Nắm chặt tay Quý Tiêu Dương không buông, hai người tay nắm tay đi vào biệt thự của Quý phụ!
“Ông nội, bà nội!” Vừa mới tiến vào phòng khách liền nhìn thấy ông nội đang ngồi trên sô pha xem ti vi cùng bà nội đang chơi đùa cùng con mèo nhỏ! Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang hai người đồng thời gọi một tiếng!
“Đã về rồi! Mau vào ăn cơm đi!” Quý phụ ngẩng đầu liếc mắt nhìn hai người một cái, khi nhìn đến hai tay nắm chặt của bọn họ thì đáy mắt hiện lên sự ám trầm nhàn nhạt!
Quý phụ lên tiếng, tất cả mọi người cùng chuyển qua nhà ăn. Người hầu nhanh chóng đem đồ ăn dọn lên. Trong quá trình ăn cơm, trừ bỏ thanh âm bát đũa ngẫu nhiên phát ra thì là im lặng đến dọa người. Đây là lí do vì sao Quý Thần Quang không thích ăn cơm cùng ông bà nội! Rất nghiêm túc. Ảnh hưởng đến khẩu vị! May mắn giữa trưa hôm nay ăn nhiều, hiện tại vẫn chưa đói bụng. Đợi buổi tối cùng anh hai về nhà ăn bữa khuya. Nhớ đến phương thức ăn cơm của hai người giữa trưa hôm nay, trên gương mặt trắng nõn của Quý Thần Quang không hiểu sao hiện lên một tầng phấn hồng. Khóe miệng cũng ngốc nghếch cười ngây ngô!
Quý Tiêu Dương vẫn vụng trộm ngắm Quý Thần Quang liền phát hiện khác thường trên mặt cậu, trong lòng lập tức biết Thần Thần đang suy nghĩ cái gì. Đáy mắt hiện lên nụ cười ôn nhu trêu tức! Thần Thần của hắn, hảo khả ái…… Thật muốn đi sờ nắn một phen!
Quý phụ đang ăn cơm đột nhiên cảm giác được không khí trên bàn cơm có điểm cổ quái. Giống như trong không khí có một loại hương vị ngọt ngào bay bay. Ánh mắt nhẹ chuyển liền dừng lên trên mặt Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang ngồi đối diện. Nhìn khóe miệng hai người đều xuất hiện nụ cười ngây ngô, trong lòng ông nghi hoặc càng sâu…… Hai anh em nhà này có phải thân thiết quá không?……
Ăn cơm xon, Quý Thần Quang cùng Quý mẫu ngồi ở phòng khách xem ti vi nói chuyện phiếm. Quý Tiêu Dương cùng Quý phụ vào thư phòng!
Quý phụ ngồi trên ghế bọc da thật, nhìn Quý Tiêu Dương đứng trước mặt mình. Chỉ chớp mắt một cái mà tiểu thiếu gia năm đó đã biến thành một bá chủ một cõi thương trường! Ngay cả ông cũng phải kiêng kị vài phần! Đem Quý gia giao vào tay nó làm cho ông phi thường yên tâm!
“Nháy mắt một cái, con liền trưởng thành! Thời gian qua thực là mau a……”
Quý Tiêu Dương lẳng lặng đứng ở một bên nghe lời nói cảm thán của Quý phụ, trên mặt vẫn như trước là biểu tình bình tĩnh vân đạm phong khinh!
“Đừng đứng, ngồi xuống đi. Ông cháu ta cũng lâu rồi không có nói chuyện!” Quý phụ vẫy tay với Quý Tiêu Dương, trên mặt là nụ cười hiền lành khó có được.
Quý Tiêu Dương cũng không do dự mà lập tức ngồi xuống ghế da bên cạnh.
“Tiêu Dương, trở về nhà ở đi!”
Hở…… Quý Tiêu Dương hơi kinh ngạc một chút. Hắn vẫn nghĩ là ông nội sẽ đi thẳng vào hỏi vấn đề ngày hôm nay, không nghĩ tới lại nói đến việc này. Sắp xếp lại cảm xúc có chút loạn, khóe miệng Quý Tiêu Dương xuất hiện nụ cười nhạt “Không sao đâu ông nội. Nơi ở hiện tại rất gần trường học của Thần Thần. Cũng gần công ty nữa!” Tuy là nói như vậy nhưng trong lòng Quý Tiêu Dương vẫn có chút suy nghĩ. Nếu thật sự về đây ở, hắn và Thần Thần nhất định sẽ cảm thấy bị dày vò! Hai người bọn họ vất vả lắm mới nói ra tâm tư của mình, cũng vừa mới bắt đầu ngọt ngào……
“Tiêu Dương, Thần Thần cũng không còn nhỏ nữa! Có một số việc con không thể dung túng nó quá……” Quý phụ ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Quý Tiêu Dương!
“Thần Thần rất ngoan!” Quý Tiêu Dương mạc danh kỳ diệu đáp lại một câu. Tựa hồ trong lời nói có chút không đồng ý!
“Ta biết nó rất ngoan! Nhưng có chút hành vi vẫn là phải chú ý một chút!”
Câu nói này có ý tứ, trong lòng Quý Tiêu Dương cười lạnh một tiếng. Vấn đề chính đây rồi! “Ông nội. Đã muốn thành thói quen rồi! Từ nhỏ đến lớn, Thần Thần đều là do một tay con chăm sóc! Có một số việc rất khó thay đổi!”
Quý phụ nghe lời nói có ý trách cứ của Quý Tiêu Dương, biểu tình của ông cũng có chút mất tự nhiên…… Năm đó bọn họ ai cũng không thèm để ý đến Quý Thần Quang, mười mấy năm nay đều là Quý Tiêu Dương chăm sóc nó……
Trong phòng bởi vì Quý Tiêu Dương nói những lời này mà nhất thời trở nên im lặng! Quý phụ đột nhiên nghĩ tới nụ cười hồn nhiên của Quý Thần Quang…… Đứa nhỏ kia a……
Qua hơn mười giây sau Quý phụ mới một lần nữa mở miệng “Để cho Thần Quang về đây ở đi! Ta mang theo hắn dạy dỗ một ít tri thức cần thiết!” Trong giọng nói tựa hồ có điểm tiếng nuối……
Nghe lời nói của Quý phụ, trong đôi mắt đen như mực của Quý Tiêu Dương nhanh chóng hiện lên một tia trào phúng. Có một số việc, khi biết được là sai thì đã chậm…… “Ông nội, cái này thật sự không cần thiết! Thần Thần đã có thói quen luôn ở bên người con rồi, để con tự dạy đi. Hơn nữa, con cũng là đứa cháu trai ông nội đắc ý nhất, ông nội hẳn phải là thực yên tâm mới đúng!”
“Tiêu Dương, con……” Quý phụ nhìn thẳng vào mắt Quý Tiêu Dương “Oán chúng ta!”
“Ông nội nghĩ nhiều rồi, chính là Thần Thần từ nhỏ đã là do con chăm sóc. Cũng thành thói quen rồi! Để cho em ấy ở bên cạnh con đi!” Nhẹ hạ mi mắt đem cảm xúc nơi đáy mắt toàn bộ giấu đi.
“Nhưng cũng không thể ở mãi bên cạnh con được. Tiêu Dương, con cũng không còn nhỏ nữa. Chờ thêm vài năm nữa kết hôn với Tĩnh Tĩnh xong, Thần Quang vẫn là phải tách ra ở riêng!” Lời này vừa nói ra liền hướng câu chuyện đến trọng điểm!
“Ông nội!” Nâng mắt nhìn thẳng Quý phụ “Con hiện tại chỉ nghĩ đến sự nghiệp cùng công việc. Con muốn làm cho Quý gia chúng ta phát triển thật lớn mạnh! Không chỉ là đại gia tộc đứng đầu thành phố Y mà còn phải hướng ra cả nước! Hướng tới cả nước ngoài! Con hy vọng ông nội có thể ủng hộ với tất cả việc làm của con! Hơn nữa, con hiện tại mới có mười chín, đàn ông ba mươi tuổi kết hôn cũng không muộn! Con không nghĩ bởi vì tình yêu mà phân tâm sự nghiệp! Mong ông nội đồng ý!” Quý Tiêu Dương nói lời này thực sự là trung khí mười phần, phi thường quyết đoán, phi thường có khí phách!
Quý phụ nghe lời nói của Quý Tiêu Dương, ánh mắt đột nhiên bừng sáng, cả người giống như trẻ ra mười tuổi. Ước chừng qua một phút đồng hồ sau, Quý phụ đừng lên, ánh mắt sáng ngời hữu thần nhìn về phía Quý Tiêu Dương “Tiêu Dương, không hổ là cháu trai ta đắc ý nhất! Có khí phách! Ông nội sẽ ủng hộ con! Con còn trẻ, nên dũng cảm xông pha một lần. Khi xưa ta cũng từng có ý nghĩ này nhưng không thể thực hiện được! Cuối cùng cũng chỉ có thể dừng lại ở thành phố Y. Bất quá, ông nội tin tưởng con nhất định có thể thành công! Mau chuẩn bị làm đi thôi, ông nội sẽ không để những việc vặt này quấy nhiễu đến con nữa. Là do ông nội hồ đồ! Người già rồi nên chí khí cũng biến mất, chỉ lo nghĩ bảo vệ vinh hoa hiện tại mà quên mất ý chí tranh đoạt của tuổi trẻ. Thiếu chút nữa thì liên lụy đến con! May mà con cũng có tâm tư này. Ông nội cũng cảm thấy mừng!”
“Cảm ơn ông nội!” Khóe miệng cười của Quý Tiêu Dương càng thêm thâm thúy! Thu phục xong…… Hắn chỉ biết, đối với chuyện của gia tộc, lão nhân này liền ủng hộ trăm phần trăm! Chỉ cần ba năm thôi là hắn có thể hoàn toàn nắm chắc toàn bộ Quý gia. Đến lúc đó ai cũng không thể ngăn cản hắn và Thần Thần ở bên nhau!
Lúc sau Quý phụ hưng phấn lại tiếp tục nói với Quý Tiêu Dương rất nhiều chuyện hồi trẻ của ông cùng chí hướng hùng tâm của mình! Hai ông cháu ước chừng ngây người trong thư phòng bốn tiếng mới đi ra. Quý phụ cả người đều phá lệ có tinh thần! Ánh mắt nhìn Quý Tiêu Dương so với ngày thường nhiều hơn vài phần cuồng nhiệt! Trong lúc nói chuyện vừa rồi, ông mới biết được nguyên lai cháu trai ông đã có một kế hoạch hoàn mỹ để phát triển toàn bộ gia tộc. Tin tưởng không đến ba năm, Quý gia bọn họ sẽ nổi danh trong cả nước! Chỉ cần nghĩ đến đó thôi liền thấy kích động, Quý phụ cảm thấy như vậy thôi thì chết cũng được!
Sau khi về nhà, Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang hai người tắm rửa xong liền lăn lên giường. Quý Tiêu Dương hưng phấn ôm Quý Thần Quang liên tục hôn vài cái thực vang dội “Thần Thần, về sau sẽ không còn cái gì đến quấy rầy chúng ta nữa!”
Quý Thần Quang tuy rằng không hiểu rõ ý tứ của Quý Tiêu Dương…… Nhưng khi vừa nghe thấy ‘không còn cái gì đến quấy rầy chúng ta nữa’ liền trở nên hưng phấn…… Rốt cục sẽ không còn những nữ nhân xấu xa đến cướp đoạt anh hai nữa! Cuộc sống thật tốt đẹp……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.