Lái xe vào bãi, đỗ xe xong xuôi, Quý Tiêu Dương nghiêng người giúp Quý Thần Quang tháo dây an toàn. Rồi sau đó vươn tay ôm người đang có tâm trạng không tốt vào lòng, tựa trán vào trán cậu, mũi đối mũi, môi dán môi “Thần Thần ngoan, ăn một bữa cơm rồi chúng ta lập tức trở về công ty. Nếu em không thích thì đợi lúc về chúng ta đi Hương Hương quá mua một ít điểm tâm ngọt về được không?” Khi nói chuyện, môi Quý Tiêu Dương thường đụng vào môi Quý Thần Quang. Xúc cảm mềm mại kia làm ôn nhu nơi đáy mắt Quý Tiêu Dương càng thêm sâu!
“Anh hai!” Vươn tay ôm cổ Quý Tiêu Dương. Cậu thật sự rất không muốn cùng ông nội ăn cơm, cậu cũng không thích gặp ba và mẹ, nhất là mẹ, mỗi lần nhìn thấy cậu, ánh mắt của mẹ giống như là cậu thiếu nợ bà ấy vậy!
“Ngoan. Thần Thần! Có anh hai ở đây, đừng sợ. Thần Thần, hiện tại anh hai đã có năng lực bảo hộ em, em phải tin tưởng anh hai!” Thần Thần, anh hai vì em, từ nhỏ đã cố gắng từng bước một làm cho chính mình trở nên cường đại! Tuy rằng hiện tại căn cơ còn chưa ổn nhưng là bảo hộ em thì cũng đủ rồi! Thần Thần, anh hai sẽ không để em bị đối đãi giống lúc nhỏ nữa. Cho dù có là ba mẹ ruột cũng tuyệt đối không có khả năng! Thần Thần, anh hai đã từng nói sẽ nhất định gắt gao bảo vệ em! Bảo hộ em cả đời!
“Anh hai!” Quý Thần Quang ở trong lòng Quý Tiêu Dương cọ cọ, môi lại gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308330/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.