Cái loại cảm giác này lại đột nhiên xuất hiện, nhưng lần này giống như càng thêm mãnh liệt, Nam Cung Kỳ nhanh chóng đem mắt nhìn về phía Nam Cung Cửu bên cạnh. Giây tiếp theo anh liền rơi vào một đôi mắt đen như mực, sáng như sao mang theo vẻ cổ kính, không hề có gợn sóng mà là dị thường bình tĩnh tự nhiên. Nhưng lại làm cho người ta không thể bỏ qua. Khi bị con người đen kia nhìn đến, đáy lòng liền dâng lên một cỗ khiếp đảm! Một đôi mắt cường hãn! Muốn có được loại ánh mắt này hẳn phải là những người quanh năm sống trong giết chóc mới có được. Nhưng vì cái gì Tiểu Cửu lại có được?
“Có việc?” Thanh âm vẫn lãnh đạm như dĩ vãng.
Nam Cung Kỳ lấy lại tinh thần, ánh mắt có chút không thể tin nhìn mặt Nam Cung Cửu. Là chính mình nhìn lầm rồi sao? Lúc này trong mắt Nam Cung Cửu là một mảnh mơ màng chưa tỉnh ngủ, cái loại cảm giác áp bách mãnh liệt vừa nãy đã biến mất không thấy, sự hoảng hốt trong nháy mắt vừa rồi giống như chưa bao giờ phát sinh. Thật sự là kỳ quái! Nam Cung Kỳ vươn tay dụi dụi hai mắt, nhắm mắt mở mắt mấy lần, liền nhìn thấy đôi mắt đen sáng như sao của Nam Cung Cửu lóe lên tia nghi hoặc.
“Không có việc gì, Tiểu Cửu, nếu mệt mỏi thì đến phòng nghỉ ngủ một giấc đi.” Thu hồi cảm xúc, Nam Cung Kỳ khẽ cười nói một tiếng.
“Được!” Nam Cung Cửu thản nhiên trả lời một câu liều đứng lên. Trong khoảnh khắc đi qua Nam Cung Kỳ, khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308315/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.