“Thần Thần, suy nghĩ cái gì vậy?” Quý Tiêu Dương vươn tay nhẹ nhéo hai má Quý Thần Quang.
“Không có gì!” Quý Thần Quang lấy lại tinh thần, ngẩng đầu cười với Quý Tiêu Dương “Anh hai, em đói bụng!” Nói xong liền mở miệng. Rõ ràng là đang chờ Quý Tiêu Dương đút cho.
Ngô Tĩnh ngồi một bên, trên mặt thoáng hiện vẻ trợn mắt há mồm. Nhìn động tác gắp đồ ăn của Quý Tiêu Dương, trên mặt là nụ cười ôn nhu, động tác lưu loát trôi chảy lại không thiếu sự tự nhiên tao nhã…… Quý Tiêu Dương cư nhiên thật sự đút cơm cho Quý Thần Quang…… Nhìn động tác của hắn thuần thục như vậy, rất tự nhiên! Có thể thực rõ ràng nhìn được đây là do thời gian dài tích lũy mà ra. Nói cách khác, Quý Tiêu Dương bình thường cũng đút cơm cho Quý Thần Quang?…… Này tính là cái gì, cô lớn như vậy, cho tới bây giờ vẫn chưa thấy qua cha mẹ đút cơm cho con ăn! Tình cảm anh em nhà này cư nhiên thân thiết đến vậy…… Có phải hay không có chút quái dị?
“Ân. Ăn ngon!” Quý Thần Quang cắn một miếng, trên mặt là nụ cười thỏa mãn.
“Ăn ngon vậy thì ăn nhiều một chút! Xem có thể hay không có thêm một chút thịt! Thần Thần lúc còn nhỏ béo hơn!” Nhẹ nhàng cầm lấy cánh tay Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương cười khẽ nói một tiếng.
“Có anh hai đút, Thần Thần có thể ăn rất nhiều!” Từng miếng từng miếng ăn cơm Quý Tiêu Dương đút cho. Quý Thần Quang nuốt xong rồi sẽ dùng thanh âm không lớn không nhỏ mà thỏa mãn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308313/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.