“Em đã gọi xong rồi!” Quý Thần Quang nói với Ngô Tĩnh. Cậu cảm giác chị gái xinh đẹp này, ân…… Có điểm kỳ lạ. Không quá thích…… Nghe Quý Thần Quang trả lời thẳng như vậy, Ngô Tĩnh không phản ứng lại được…… “Thần Thần khi nói chuyện rất ngay thẳng!” Quý Tiêu Dương cũng nhìn ra được Ngô Tĩnh mất tự nhiên, mỉm cười giải thích “Cô muốn ăn cái gì thì gọi đi.” Đem thực đơn đăt trước mặt Ngô Tĩnh, khóe miệng Quý Tiêu Dương mang theo nụ cười nhợt nhạt, phi thường tao nhã tuấn dật. Trên mặt Ngô Tĩnh đang là biểu tình xấu hổ, vừa nghe được câu nói của Quý Tiêu Dương liền biến mất. Khóe miệng lại một lần nữa bày ra nụ cười nhẹ nhàng ôn nhu. Nhìn về phía Quý Thần Quang, đáy mắt là ý cười “Tính tình Thần Thần thật tốt! Nếu hai người đã gọi rồi thì thôi. Em cũng không kén ăn!” Quý Tiêu Dương nghe được lời nói của Ngô Tĩnh, ngẩng đầu nhìn thoáng qua cô. Khóe miệng cười dần dần sâu hơn. Thần Thần đối với thức ăn thực kén chọn. Cho nên tạo nên thói quen cái gì cũng đều ăn được của hắn, hiện tại Ngô Tĩnh cũng là một người tùy tính, như thế thật tốt “Tôi đối với việc ăn uống cũng không kén chọn. Bất quá Thần Thần thì lại rất kén chọn.” Câu cuối cùng mang theo sự sủng nịch rõ ràng. Ngô Tĩnh cảm giác được ánh mắt Quý Tiêu Dương đặt trên người mình, nụ cười ôn nhu tăng thêm vài phần ngọt ngào. Ánh mắt nhìn về phía Quý Tiêu Dương tràn ngập tình yêu “Trẻ con bình thường đều vậy.” Thanh âm nhẹ nhàng thực ôn nhu. Xem ra bên ngoài nói không sai, Quý Thần Quang đích thật là bảo bối của Quý Tiêu Dương. Ngay cả ngữ khí khi nói chuyện cũng không giống nhau. Trong đầu Quý Tiêu Dương đột nhiên lóe lên bốn chữ. Ôn nhu hào phóng! Ngô Tĩnh này thật sự là một cô gái tốt. Xem ra ông nội nói rất đúng! Quý Thần Quang nhìn bộ dáng anh hai cùng chị gái xinh đẹp nói chuyện, miệng chu lên. Cúi đầu lắc lắc đầu ngón tay của mình. Anh hai cười với chị gái xinh đẹp…… Cậu mất hứng! “Em quên mất, hai ngày trước có người bạn đi Pháp chơi có mang về cho em mấy hộp socola. Em nghe nói Thần Thần rất thích ăn socola nên cố ý mang hai hộp theo.” Ngô Tĩnh cầm trong tay hai hộp socola đưa tới trước mặt Quý Thần Quang “Thần Thần, đây là socola Truffers, tuy rằng hình dáng không đẹp lắm nhưng ăn lại mềm xốp, hương vị cũng thơm. Ăn ngon lắm, em nếm thử xem có thích không?” Quý Thần Quang ngẩng đầu nhìn socola trong tay Ngô Tĩnh. Cậu biết cái này, anh hai cũng đã mua cho cậu rất nhiều. Cậu thực thích ăn…… Nhưng là không biết vì cái gì, hôm nay nhìn đến chị gái xinh đẹp này đưa cho, cậu lại không thích…… Lại lần nữa cúi đầu nghịch ngón tay mình. Ách…… Ngô Tĩnh nhìn Quý Thần Quang không chớp mắt. Đáy mắt hiện lên tia không kiên nhẫn. Loại socola này là loại nổi tiếng ở Pháp, giá rất đắt nhưng xem ra Quý Thần Quang lại không thích…… Nếu không phải vì Quý Tiêu Dương, cô cũng không đem socola này đến tặng cho Quý Thần Quang đâu vì cô cũng thích ăn loại socola này! Tâm tư Ngô Tĩnh trong nháy mắt trăm biến vạn chuyển. Nhưng biểu tình trên mặt vẫn là vẻ cười đoan trang ôn nhu “Thần Thần không thích socola này sao? Hương vị thật sự là rất ngon nga” Giọng nói mang theo ngữ khí muốn chọc cười trẻ con. “Em đã nếm qua rồi, anh hai đã từng mua thiệt nhiều!” Quý Thần Quang ngẩng đầu nhìn Ngô Tĩnh, thanh âm thản nhiên không lớn cũng không nhỏ. “Ngô Tĩnh, Thần Thần hẳn là đang đói bụng, tính tình có điểm nóng nảy. Không có việc gì, socola này em ấy rất thích ăn, tôi cũng từng mua cho em ấy rất nhiều!” Quý Tiêu Dương mỉm cười nhận socola đặt sang một bên. Ngô Tĩnh một lần nữa ngồi lại lên ghế, hình như ẩn ẩn thở dài nhẹ nhõm. Tươi cười rạng rỡ nhìn về phía Quý Tiêu Dương “May là Thần Thần thích. Em còn thực sợ là đã chọn sai quà tặng. Em rất thích Thần Thần! Thật sự là một đứa bé ngoan! Nhìn khả ái lại như thuận!” Quý Tiêu Dương nghe được Ngô Tĩnh khen Quý Thần Quang, ý cười trên mặt sâu thêm vài phần. Trong lòng cảm thấy mỹ mãn. Đang chuẩn bị nói chuyện thì Quý Thần Quang đột nhiên mở miệng, thanh âm có điểm to cùng có chút bén nhọn “Thần Thần là để anh hai gọi!” Ngô Tĩnh có chút ngoài ý muốn nhìn về phía Quý Thần Quang “Thần Thần, làm sao vậy?” “Tôi nói: Thần Thần là để anh hai gọi. Chị không được gọi!: Nói xong liền rời khỏi ghế, trực tiếp chui vào lòng Quý Tiêu Dương, gắt gao ôm lấy hắn. Thần Thần là để anh hai gọi! Không để cho người này gọi…… Sắc mặt Ngô Tĩnh nhất thời trở nên khó coi…… Quý Tiêu Dương cũng trong thời gian nhắn không phản ứng lại được. Hôm nay Thần Thần giống như có điểm kỳ lạ…… Vừa rồi ở văn phòng không phải Thần Thần nói thích Ngô Tĩnh sao? Như thế nào hiện tại giống như lại không thích…… Đây là có chuyện gì? “Cái kia…… Tiêu Dương…… Em……” Ngô Tĩnh ấp úng, không biết phải làm sao. Nghe lời nói của Ngô Tĩnh, Quý Tiêu Dương lấy lại tinh thần, trên mặt cũng có chút xấu hổ, bất quá trong nháy mắt liền biến mất “Ngô Tĩnh, đừng để trong lòng. Thần Thần đối với xưng hô này đặc biệt cố chấp. Lúc còn nhỏ Khúc An cũng từng bị em ấy nói qua! Em ấy buộc Khúc An phải đổi giọng gọi em ấy là Thần Quang!” Nge Quý Tiêu Dương giải thích, Ngô Tĩnh nở nụ cười, không nhìn được đưa tay che miệng mình “Thần Quang, thật sự là rất khả ái!” Quý Thần Quang này, không nghĩ tới tính tình lại khó thu phục như vậy, cô cũng không có nhiều kiên nhẫn để đặt trên người nó…… Nếu không phải vì Qusy Tiêu Dương thì cô cũng mặc kệ nó!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]