“Sẽ không. Thần Thần đừng sợ! Anh hai sẽ không rời bỏ Thần Thần. Cho dù Thần Thần không muốn, anh hai cũng sẽ gắt gao ôm em trong lòng. Gắt gao ôm chặt!” Nghe lời nói mang theo tiếng khóc của Quý Thần Quang, lòng Quý Tiêu Dương quặn đau.
Ở những nơi hắn không nhìn thấy, Thần Thần của hắn tột cùng đã phải chịu bao nhiêu thương tổn….. Là sơ suất của hắn. Thật không ngờ rằng Thần Thần luôn phản ứng chậm nửa nhịp mà lại có thần kinh mẫn cảm như vậy. Thần Thần của hắn…… Xin lỗi, là anh hai không tốt. Thần Thần, tha thứ cho anh hai lần này.
“Anh hai. Thần Thần muốn ở bên anh hai mỗi ngày. Không rời xa anh hai!” Hai tay nhỏ bé ngắn ngủn vẫn gắt gao ôm cổ Quý Tiêu Dương, đôi mắt sưng đỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nước mắt, cái miệng nhỏ nhắn khẽ chu, ngửa đầu hôn lên miệng Quý Tiêu Dương một cái. Cậu không cần rời xa anh hai. Không có anh hai, Thần Thần sẽ không tồn tại….. Thần Thần có anh hai mới có thể vui vẻ, mới có thể hạnh phúc……
Quý Tiêu Dương cũng hôn một cái lên môi Quý Thần Quang, vươn tay nhẹ lau nước mắt trên mặt cậu “Anh hai cũng muốn ở bên Thần Thần mỗi ngày. Anh hai cũng không rời khỏi Thần Thần. Thần Thần nguyện ý ở bên cạnh anh hai sao?”
“Nguyện ý! Thần Thần sẽ luôn ở bên cạnh anh hai!” Gật đầu thật mạnh. Cái miệng nhỏ nhắn của Quý Thần Quang cười tươi như hoa, khuôn mặt sáng bừng còn mang theo nước mắt chưa khô. Bộ dáng kia làm cho người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308293/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.