Quý Tiêu Dương đang chơi đùa cùng em trai rất vui thì nghe thấy tiếng quát chói tai của Lục Dao “Bảo mẫu đâu, cô đang làm gì? Mau tới đem đứa nhỏ kia đi!”
Nghe thấy được vẻ chán ghét trong lời nói của mẹ, Quý Tiêu Dương nguyên bản đang cao hứng liền tan biến hết. Cẩn thận đem em trai ôm vào lòng, tay trái nhẹ nhàng ấn vào cánh tay đang vung loạn của em trai, ánh mắt nhìn về phía Lục Dao, cậu nhớ rõ ông nội đã dặn là phải ngụy trang chính mình “Mẹ, mẹ đã về ạ. Con thích bế em, mẹ cứ để bảo mẫu chuyên tâm nấu cơm. Tối hôm nay con sẽ ở đây.”
Ánh mắt Lục Dao ôn hòa, cười nhìn Quý Tiêu Dương, tâm tình tốt hơn một chút, ngồi xuống bên cạnh cậu “Tiêu Dương đã được nghỉ rồi đi, kết quả học thế nào?”
“Cũng được ạ!” Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang, dùng ngón trỏ chọc chọc cằm bé. Trong lòng thầm nghĩ nếu cằm của em trai nhiều thịt hơn chút nữa thì càng khả ái.
Lục Dao vừa nghe Quý Tiêu Dương trả lời liền ngồi gần lại, có chút nóng nảy hỏi “Tiêu Dương à, vậy ông nội con có vừa lòng không?” Nếu cha mà mất hứng, cô sẽ không thể nhận được vai nữ chính của bộ phim kia. Vốn lần này cũng có thể tự mình lấy được vai diễn kia. Nhưng không ngờ lại có thêm một nữ minh tinh cũng muốn có vai nữ chính đó mà nhà cô ta cũng có thế lực nên cô đành phải về nhà xin Quý phụ giúp đỡ.
“Vẫn vậy ạ!” Quý Tiêu Dương không chút để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308263/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.