Quý phụ Quý mẫu còn có Quý Hào nhìn bộ dáng giương nanh múa vuốt của con, trong khoảng thời gian ngắn đều không có phản ứng. Đều có chút trợn mắt há mồm nhìn Quý Tiêu Dương.
Có điểm không nói nên lời, Tiêu Dương từ nhỏ tính tình thực ôn hòa bình tĩnh, bảy năm trôi qua chưa bao giờ thấy cậu nổi giận như vậy. Lúc còn nhỏ cũng thực nhu thuận, không khóc, không nháo cho nên mới có thể giành được sự yêu thương chăm sóc của Quý phụ Quý mẫu.
Nhưng là hiện tại……
Quý Hào là người đầu tiên phản ứng được, đi đến trước mặt Quý Tiêu Dương, ngồi xổm xuống vuốt tóc con trai “Tiêu Dương ngoan, chúng ta như thế nào có thể đem em trai cho đi chứ, chính là bởi vì ba mẹ bận quá, không có thời gian chăm lo cho em trai nên mới tạm thời tìm người chăm sóc nó!”
Quý Tiêu Dương lùi về sau từng bước, trừng mắt nhìn Quý Hào “Ba ba, ba nói dối!” Thanh âm bén nhọn chói tai “Ba thường xuyên nói cho con biết làm người là phải giữ chữ tín, nhất là thương nhân thì càng cần phải có! Nhưng là ba hiện tại nói dối con, ba là người dối trá!”
Nói xong, Quý Tiêu Dương liền đến trước giường trẻ con của Quý Thần Quang, thân thể gắt gao bảo hộ ở phía trước, ánh mắt mang theo vẻ quật cường nhìn ba người lớn trước mặt. “Em ấy là em trai của con. Các ngài không có quyền cướp đoạt quyền làm anh hai của con. Mặc kệ tương lai em ấy trở thành thế nào, em ấy vẫn là em trai mà con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308258/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.