"Dừng lại!" Mạch Nhiên cắt ngang lời Thẩm Lâm Kỳ:: "Tôi không muốn nghe anh nói dối, bây giờ anh nói gì tôi cũng thấy buồn nôn, anh cút đi cho tôi. Tôi không muốn nhìn thấy anh."
"Mạch Nhiên..."
"Cút!" Mạch Nhiên liều lĩnh hô to, bàn tay cô nắm chặt, móng tay bấm vào ra thịt.
Anh không nói tiếp, nhưng cũng không rời đi. Anh chỉ lùi lại sau mấy bước, im lặng nhìn cô.
Mạch Nhiên bỗng cảm thấy mệt muốn chết, không có tâm trạng đâu để ý tới anh. Cô bất lực ngồi xuống ghế, nhìn chằm chằm đèn báo ngoài cửa phòng phẫu thuật, trong ngực đau đớn không tả nổi.
Mạch Nhiên ngồi đợi cho đến gần sáng, Thẩm Lâm Kỳ cũng ở lại.
Suốt một đêm, Mạch Nhiên không hề chợp mắt lấy một khắc. Cô nghĩ rất nhiều chuyện, về A Triết, về Thẩm Lâm Kỳ,... cô nghĩ thông suốt mọi chuyện, rồi lại như có chuyện không nghĩ ra.
Cuộc sống luôn luôn thay đổi rất nhanh, trong lúc cô nghèo túng, cuộc sống ban cho cô người vị cứu thế, rồi đến lúc cô ở đỉnh điểm huy hoàng thì lại không lưu tình mà kéo cô về nguyên trạng.
Hóa ra là do cô quá ngây thơ, ở giữa một đống hỗn độn những lời nói dối đến cuối cùng mới phát hiện ra, người mà cô cho rằng là người thân duy nhất của mình trên đời này, hóa ra lại là em trai của người khác.
Ngay lúc ấy, cửa phòng phẫu thuật mở ra. Mạch Nhiên từ tuyệt vọng khôi phục lại tinh thần. Cô xông lên hỏi thăm tình trạng của A Triết..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-duoc-phong-ban-ve/2063747/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.