Mạch Nhiên xị mặt, đằng đằng sát khí đi đến phía Thẩm Lâm Kỳ và Khương Tuệ, trong đầu ảo tưởng sẽ tặng cho Thẩm công tử cao quý một cái tát. Nhưng sự thực là không được như ý.
Vì đi quá nhanh, Mạch Nhiên dẫm chân lên viên đá cho nên trượt chân ngã, trước mặt bao nhiêu người vồ ếch.
Nội dung vở kịch chuyển tiếp đột ngột: từ báo thù biến thành hài kịch. Là một diễn viên, Mạch Nhiên quả thực muốn chết. Kỳ thực mất mặt cũng bình thưởng thôi, nhưng vì sao hết lần này tới lần khác lại là trước mặt Khương Tuệ, cô ta nhất định đã sớm cười thầm trong bụng, lại còn có Thẩm Lâm Kỳ, anh ta thế mà không chịu đến đỡ Mạch Nhiên.
Mạch Nhiên cắn răng cúi đầu, giấu xấu hổ và giận dữ trong lòng, lúc ấy bàn tay Thẩm Lâm Kỳ giơ ra trước mặt cô: "Thật bất cẩn, mau đứng lên." Anh dịu dàng nói.
Mạch Nhiên gạt tay Thẩm Lâm Kỳ sang một bên.
Giờ mới vờ vĩnh à? Đã quá muộn! Mạch Nhiên nén đau đứng dậy, không để ý ánh mắt kinh ngạc xung quanh, đẩy Thẩm Lâm Kỳ ra, một mạch chạy vào trong núi.
Mạch Nhiên chạy phía trước, Thẩm Lâm Kỳ đuổi phía sau. Nghe thấy bước chân anh, cô tuy rằng còn giận nhưng ít ra còn có chút vui mừng. Vậy mà mới được một lúc thì tiếng bước chân đằng sau đã mất tăm.
Mạch Nhiên dừng lại, xoay người nhìn phía sau. Ngoại từ một mảnh rừng rộng lớn, ngay cả một nửa bóng quỷ cũng không có.
Người này sẽ không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-duoc-phong-ban-ve/2063739/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.