“Không có việc gì,giáo viên y tế nói tuy rằng nhìn qua có điểm đáng sợ, nhưng là miệng vết thương không sâu, đã cầm máu rồi.” Hổ Phách cố gắng nở nụ cười tươitắn, trời biết đất biết, cô thật sự đang đau đến mức muốn ngất đi, thậtmuốn khóc mà! Thủ đoạn của 'Người xâm nhập' đơn giản nhưng lại thô bạođến mức đó sao? Nếu như không có chút kiềm chế thì hẳn là cô ta đã khiến cho thân thể của cô không tàn thì cũng phế rồi.
”Đau không?” Long Mã vươn tay muốn xốc váy của Hổ Phách lên để nhìn xem miệng vết thương.
”Không đau!” Hổ Phách đánh lên tay hm một cái rồi đẩy tay cậu ra, Hổ Phách tức giận nhìn cậu, mẹđã nhàm chán muốn chết rồi, cậu muốn xem ở đâu thì cứnói, đừng có mà tùy tiện dùng tay lung tung nha: “Sao em lại đến đây?”
”Là anh Đào Thành nói với em.” Vừa kết thúc trận đánh tennis cùng Long Nhã, thực lực của hắn đúng là càng ngày càng mạnh, đánh một trận gần nửa giờ đồng hồ cũng chưa ph nói cái gì có ân thằng bại, hắn bảo có việc phảiđi trước rồi. Sau đó anh Đào Thành liền hốt ha hốt hoảng nói cho cậu nói chị Hổ Phách bị thương, đang được anh Bất Nhị ôm đến phòng y tế, máuchảy dài một đường, nhìn qua có vẻ rất nghiêm trọng. Nghe tới câu “rấtnghiêm trọng” mà Việt Tiền Long Mã cảm thấy như tim mình bản đập lỡ mộtnhịp vậy, liền vội vàng chạy tới phòng y tế, thấy trên đất cách vài bước liền nhiều điểm vết máu, trong lòng cậu chưa từng hoảng loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-duoc-me-duc/2695874/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.