Thật là lãng mạn, Bất Nhị mỉm cười nhìn bầu trời xanh thẳm xuyên qua cửa sổ, đẩy cánh cửa sổra, cơn gió mát mẻ thổi bay sợi tóc của cậu, mặc quần áo màu trắng ởnhà,nhìn dáng vẻ bây giờ so với ở trường học hay lúc ở trên cầu trườnghoàn toàn khác hẳn, nhìn cậu như một chàng trai ấm áp xinh đẹp vậy.
Cậu cẩn thận đem mấy bồn Tiên Nhân Chưởng có hình dáng khác nhau, màu sắctươi đến bên cửa sổ, nhẹ nhàng sờ sờ một nụ hoa nhỏ đang sắp nở hoa,sau đó cầm tới một thùng nước để tưới nước cho chúng: “ Hôm nay trờinắng đẹp quá, chúng ta cùng đi phơi nắng nào!” Tiên Nhân Chưởng đượctưới nước nhìn qua trông có vẻ đẹp hơn nhiều: “Mùa đông khó có được thời tiết như vậy lắm nha!” Có phải Hổ Phách cũng sẽ ra ngoài không nhỉ?
Bất giác nụ cười của cậu nhạt dần, quan hệ hiện tại giữa hai người thậtđúng là làm cho người ta nhức đầu mà. Chỉ có thể dựa vào thân thể mớigặp được nhau, mà mãi mãi không cách nào có thể chạm được tới trái timcủa đối phương...
Bây giờ Bất Nhị đã rất xác định rất chắcchắn rằng từ nay sẽ toàn tâm toàn ý với Hổ Phách. Không chỉ là chỉ trong căn phòng tối tăm không mặt trời để thoả mãn dục vọng mà còn muốn ởtrước mặt mọi người cầm lấy tay của cô, ôm cô, hôn cô, độc chiếm cô, đểcho cô làm chủ việc vui buồn hờn giận của cậu, nếu như đây không phải là thích thì như thế nào nữa mới được cho là thích đây?
Nhưnglà vừa bắt đầu liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-duoc-me-duc/2695857/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.