Mặc dù đã kéo rèm cửa sổ lên nhưng giữa ban ngày đầy đủ đầy đủ ánh sáng mọi thứ vẫn được ánh sáng chiếu rõ mồn một, Bình Đẳng Viện Phượng Hoàng nhìn từng cái từngcái quần áo trên người Hổ Phách đang được cởi xuống ở trước mắt, da dẻtrắng nõn như sữa tươi lộ ra ở trong không khí, trong mắt mang theo điểm mờ mịt e lệ, lông mi thật dài cong vút chớp nhẹ, cô khẽ nhắm mắt lại,sau đó nhìn thẳng vào Bình Đẳng Viện. Cuối cùng trên người cô chỉ cònlại hai mảnh vải mỏng manh che ở nơi bí mật cùng dao quanh nhũ hoa trênthân thể phấn nộn.
Bình Đẳng Viện tựa người vào trên ghế sa lon,thân thể không có chút thay đổi nào, ánh mắt nóng bỏng giống như muốnđem Hổ Phách ăn sạch. Hổ Phách còn đang xấu hổ nên hai mắt nhắm nghiền,nhớ tới chuyện đã đồng ý với Bình Đẳng Viện liền cắn cắn môi dưới, bàntay luồn ra phía sau lưng mở khuya áo ngực, trước ngực hai đại sơn tuyết liền phe phẩy lộ raởn trên còn có nhũ hoa màu hồng nhạt như màu hoa anh đào, nhấp nhô phập phồng theo từng nhịp hô hấp, khiến cho cổ họng BìnhĐẳng Viện dường như muốn khát khô, hận không được lập tức tới cắn mộtmiếng.
Cúi người xuống, cái mông mượt mà vẽ ra một độ cong mêngười, ngón tay cầm lấy viền quần lot màu xanh, kéo xuống phía dưới chođến mắt cá chân, đến lúc này thì trên người Hổ Phách đã không còn nửađiểm che giấu, ánh mắt của Bình Đẳng Viện nhìn vào Hổ Phách như thể muốn đốt cháy thân thể cô khiến cho cô toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-duoc-me-duc/2695853/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.