Lúc tiếng chuông điện báo của di động không ngừng kiên trì vang lên sau hai lần, Hổ Phách từtrong chăn vươn ra bàn tay như bạc ngọc, hai mắt nhắm nghiền sờ soạngđầu giường phát ra động tĩnh nhẹ, có người cầm lấy tay cô ở trên mànhình điện thoại di động vuốt một cái để nhận nghe điện thoại, sau đó đặt điện thoại ở bên tai cô.
“... Mẹ...”
”Hổ Phách không saochứ? Tối hôm qua mẹ có gửi tin nhắn cho con vì trong bệnh viện có một số việc, mà đến hôm nay mẹ cũng không thấy Hổ Phách trả lời tin nhắn nênmẹ có chút lo lắng, con không có gì xảy ra chứ?”
”Con chỉ bị đau đầu thôi mẹ, không có việc gì đâu ạ.” Có một bàn tay không an phận trượt đến trên eo mình, nhẹ nhàng vuốt ve.
” Thật có lỗi với con Hổ Phách, mẹ không thể trở về để chăm sóc con, Nếuthân thể không thoải mái thì con hãy xin giáo viên nghỉ học, rồi nhanhchóng đến bệnh viện gặp bác sĩ xem sao nhé.”
”mẹ không cần phảiquá lo lắng đâu ạ, con tự biết chăm sóc chính mình, mẹ cũng phải chú ýnghỉ ngơi nhé.” Sau lưng một màn nóng cháy thân thể, cánh tay rắn chắcôm sát lấy eo cô, trên gáy liên tục rơi xuống những nụ hôn vụn vặn.
”Mẹ biết rồi, có gì con gọi ngay cho mẹ nhé, tạm biệt.”
”Con chào me.”
Điện thoại vừa ngắt, di động đã bị ngang ngược rút đi ném ở trên giường, cảngười cô đều bị vây khốn, sau gáy bị cọ xát, hơi thở nóng cháy phả vàotấm lưng trần truồng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-duoc-me-duc/2695825/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.