Có một số việc đến lúc mình hiểu ra thì đã không còn kịp nữa.
Đến tột cùng là tại sao mọi việc lại có thể tiến triển theo hướng này? Bảnthân Việt Tiền Long Mã cũng không biết. Cậu cảm thấy mình linh hồn đãthoát khỏi thân thể, trôi lơ lửng ở giữa không trung, mắt nhìn xuốngthân thể mình, thì Việt Tiền Long Mã đã thấy bản thân đang núp ở hànhlang bỏ hoang u ám mà theo dõi, tựa hồ như dã thú.
Lộc cộclộc cộc, tiếng bước chân từ xa đến gần, từng bước từng bước, trái timnhư đang khiêu vũ, mỗi một bước chân, tim của cậu lại một lần đập mạnh.
Lấy điện thoại di động từ trong túi quần ra, ánh sáng trắng bệch chiếu lêntrên mặt cậu, ngày mồng bảy tháng mười, thứ năm, mười một giờ bốn mươiphút.
Một năm trước cha của cô đang ở nước ngoài được điềuđến Cửu Châu, em trai cô ở lại Kanagawa để đi học, trong nhà ở Tokyo chỉ còn cô và mẹ mình.
Mỗi thứ tư hàng tuần cô đi làm ở cửa hàng tiện lợi sẽ lại ngày càng kéo dài hơn về mặt thời gian, bình thường sẽtan ca lúc mười giờ nhưng giờ lại kéo dài đến mười một giờ.
Mười một giờ là quá muộn rồi, từ cửa hàng tiện lợi về đến nhà cô phải đi một lượt xe buýt, qua hơn hai mươi phút thì xe buýt dừng lại, từ trạm dừngxe buýt đến nhà cô chỉ cần mười lăm phút. Mười một giờ bốn mươi, cô sẽđi qua một vùng đất khu hoạch bởi vì chuyện liên quan đến tiền nong mànơi đó bỗng dưng bị bỏ hoang khi đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-duoc-me-duc/2695814/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.