Cận kề những ngày cuối Đông, thời tiết bắt đầu ấm dần, bầu trời cũng trở nên quang đãng hơn.
Lúc này, Mạn Lan Đình đang ngồi ở ngoài ban công, hướng ánh mắt xa xăm về phía thành phố Los Angeles phồn hoa trước mắt, lòng có chút nặng nề.
Cô đã theo Tôn Duật Trì trở về Los Angeles được nửa tháng, cũng đã tập làm quen thích nghi với môi trường sống mới, nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy trống rỗng khó nói nên lời. (T
Dù ở Tôn gia, cô được người hầu chăm sóc từng li từng tí, được ba mẹ và anh trai yêu thương nhưng sâu thẳm nơi trái tim vẫn thiếu bóng một tình yêu trọn ven.
Nói trắng ra cô vẫn không thể quên được hắn, vết thương hắn mang lại cho cô rất lớn, không thể biến mất ngày một ngày hai.
Nếu có ai hỏi cô rằng có hận hắn không? Cô sẽ trả lời là có, có hận, nhưng yêu nhiều hơn. Tình cảm sâu đậm không thể nói bỏ là bỏ, bởi nó đã từ lâu khảm sâu vào tận tâm can, buông bỏ quả là một cực hình đối với cô. (2)
"Kỳ Nhi, em sao lại ngồi ở đây? Cẩn thận bị nhiễm lạnh."
Giọng nói trầm ấm của Tôn Duật Trì vang lên, kéo Mạn Lan Đình thoát khỏi mớ suy nghĩ hỗn loạn. Cô khẽ quay người nhìn Tôn Duật Trì ở phía sau, nở một nụ cười đáp :
"Không sao đâu, em ở trong phòng nhiều có chút bí bách, muốn ra ngoài ban công hít thở không khí một chút."
"Ừ, nhưng sức khỏe là quan trọng, em vẫn nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-duoc-chet-nguoi-tinh-yeu-cua-ong-trum-mafia/3615218/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.