“Mạn Lan Đình! Cô dám nói tôi bị bệnh?!”
Bạch Băng tức giận nghiến răng nghiến lợi thốt ra từng câu từng chữ, cô ta nhìn cô bằng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người vậy, vô cùng đáng sợ.
Chẳng còn dáng vẻ lịch thiệp, nhã nhặn hay sự cao quý của một cô Tiểu thư đài các nữa, thay vào đó là bộ mặt hằm hằm sát khí, kiêu ngạo vô cùng.
Mạn Lan Đình khẽ nhếch khóe miệng, trực tiếp đối mặt với Bạch Băng, “Tôi nói rất đúng mà, không phải sao?”
“Hừ! Cô đợi đấy! Tôi sẽ khiến cô đẹp mặt!” Bạch Băng tức giận dậm chân, rồi quay gót rời đi.
Nhìn theo bóng lưng Bạch Băng rời đi, Mạn Lan Đình khẽ thở dài, tiếp tục hướng về phía biển, mông lung nhìn về màn đêm vô tận, cảm nhận từng cơn gió lành lạnh từ biển thổi vào.
Hồi lâu sau, tiết trời trở nên lạnh hơn nên cô đã đi vào bên trong du thuyền, không hề chú ý tới đang có một ánh mắt lạnh băng dõi theo.
Trời dần trở về khuya, bữa tiệc cũng đến hồi kết, chiếc du thuyền đang lênh đênh ở ngoài biển cũng quay đầu trở về phía bờ. Lúc bấy giờ Bạch Thiên Kình mới thoát khỏi kìm cặp của các đối tác, hắn khẽ day day huyệt thái dương có chút đau nhức, liếc nhìn xung quanh tìm kiếm bóng dáng của Mạn Lan Đình.
Thật ra từ lúc bước lên du thuyền, hắn đã thấy cô, nhưng vì có Bạch Băng luôn ở bên cạnh, cộng thêm hắn còn có chuyện quan trọng cần giải quyết nên không tiện gặp cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-duoc-chet-nguoi-tinh-yeu-cua-ong-trum-mafia/3550686/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.