Sau khi cùng Tô Châu trò chuyện rồi ăn tối xong, Mạn Lan Đình lập tức trở về "Bạch Viện", khi về đến nhà trời cũng đã tối mịt.
Mạn Lan Đình khẽ đẩy cửa phòng ngủ ra, lê lết từng bước chân nặng nề vào phòng, cô mệt mỏi ngã người xuống chiếc giường êm ái, nhắm mắt lại thư giãn.
Vẫn là được nằm thoải mái trên chiếc giường êm ái của mình là tốt nhất, giống như mọi phiền muộn đều biến mất, không có cái cảm giác phải gồng mình chống chọi với mọi thứ.
Nhưng không có hắn ở đây, cô lại cảm thấy có một chút trống vắng, dù họ kết hôn đã lâu nhưng cô vẫn không có cách nào ngó lơ cái cảm giác khó chịu trong lòng.
Mạn Lan Đình nằm trên giường một hồi lâu mới đi vào phòng tắm, sau nửa tiếng cô trở ra, trên người là bộ đồ ngủ thoải mái ở nhà.
Từng ngón tay thon dài của cô không ngừng cầm khăn lông mềm mại lau lau mái tóc ướt sũng, ánh mắt trầm tư liếc nhìn về phía cửa sổ, bầu trời đêm nay thật đẹp.
Không còn là một mảnh âm u đen tối như mọi khi, thay vào đó là những đốm sáng nhỏ li ti không ngừng tỏa sáng, cùng ánh trăng ngà ngà rọi vào, khiến mọi thứ đều trở nên kiều diễm.
Mạn Lan Đình nhìn một lúc lâu, sau đó thu tầm mắt, có vẻ như tâm trạng cô hiện tại không thích hợp để thưởng thức cảnh đẹp lắm, vẫn là làm khô tóc rồi đi ngủ thì tốt hơn. Vì hôm nay cô thật sự rất mệt, phải chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-duoc-chet-nguoi-tinh-yeu-cua-ong-trum-mafia/3550641/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.