Bạch Thiên Kình bước ra từ phòng tắm, trên người anh vẻn vẹn chỉ quấn một chiếc khăn tắm ở dưới thân, từng cơ bắp cuồn cuộn mê người lộ ra bên ngoài không khí.
Mái tóc mềm mại rũ xuống, từng lọn tóc xếp trồng lên nhau, theo đó là những giọt nước nhỏ giọt xuống phía dưới, chảy dài trên khuôn ngực rắn chắc xuống phía dưới cơ bụng sáu múi.
Trông hắn hiện tại cực kỳ quyến rũ, đôi mắt khẽ liếc nhìn phía cánh cửa thông qua phòng ngủ của Mạn Lan Đình, một cỗ dục vọng đang dần nhen nhóm trong hắn.
Không chần chừ, Bạch Thiên Kình rảo bước đi về phía cánh cửa ấy, đẩy cửa đi sang bên kia. Một mùi hương dịu nhẹ đặc trưng xông thẳng vào khứu giác, bất giác bao nỗi muộn phiền trong hắn tan biến, dường như càng ngày hắn càng mê luyến mùi hương này mặc dù hắn chẳng biết đó là mùi hương gì.
Hắn chỉ nghĩ rất đơn giản, mùi hương trong phòng cô hết thảy đều cùng một loại trên người cô, và nó khiến hắn say mê.
Bạch Thiên Kình liếc nhìn xung quanh, ánh mắt rơi vào thân thể nữ nhân đang co ro ở một góc giường, mày hắn hơi nhíu lại, đi nhanh về phía cô. Bất giác trong lòng hắn xẹt qua tia khó chịu khi thấy đôi mắt đang nhắm nghiền của cô hơi xưng, khóe mắt còn vương chút nước, kẻ ngốc nhìn vào cũng biết rằng cô vừa khóc xong.
Nhưng tuyệt nhiên hắn không hiểu sao cô lại khóc, hắn đâu có khi dễ cô đâu, vậy thì điều gì khiến cô trở nên như vậy. Rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-duoc-chet-nguoi-tinh-yeu-cua-ong-trum-mafia/3550638/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.