Sau khi thuyền cập bến, một nữ tử ăn mặc chải chuốt bước xuống. toàn thân châu ngọc, dung mạo diễm lệ, chính là lúc Nhược Liễu bước ra từ Khởi Hồng Đường trước đó, nhưng lúc này hai người bạn đồng hành không biết đã đi đâu, chỉ còn một mình nàng bộ dạng vội vã. Lúc trước Tương Tư nhìn thấy nàng, vốn muốn hỏi thăm tình hình gần đây của tỷ tỷ, bây giờ tình cờ gặp lại, vội vàng vòng qua hành lang đuổi theo phía sau, gọi một tiếng: “Nhược Liễu cô nương, đã lâu không gặp.”
Nhược Liễu dừng lại, đánh giá nàng một cái, uể oải nói: “Là ngươi, tại sao lại tới dự bị?”
“Chỉ là đến góp cho đủ số mà thôi.” Tương Tư dừng một chút, mỉm cười hỏi, “Tỷ tỷ Phức Quân của ta lúc trước vừa về Khinh Yên Lâu, mấy ngày nay ta có việc không đến vấn an, không biết thân thể nàng nay có tốt không”
Nhược Liễu không trả lời, ngược lại nhướng mày, “Phức Quân sẽ không kết bạn với những người bình thường như chúng ta, làm sao ta biết được nàng ấy có chuyện gì?”
Tương Tư giật mình “Nhược Liễu cô nương nói đùa, tỷ tỷ bình thường ít nói, bởi vậy rất nhiều người cho là nàng thanh cao cao ngạo, kỳ thật cũng không phải là như thế. Nàng còn ở trước mặt ta khen ngợi cô nương dáng múa thật sinh động”.
“Thật không dám nhận, từ khi nàng đến Khinh Yên Lâu về sau, Lý ma ma thật sự là xem nàng như minh châu trong lòng bàn tay, làm sao nhớ đến những gương mặt cũ như chúng ta” Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-cong-thien-tue/2512326/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.