Dương Minh Thuận thấy Giang Hoài Việt không đáp, còn tưởng rằng hắn đang suy tư nên dạy Tương Tư thế nào để làm mật thám tốt, đang muốn tiến lên nghĩ kế, đã thấy Giang Hoài Việt lạnh nghiêm mặt, xoay người rời đi.
“Đốc công? Bây giờ liền trở về?” Hắn kinh ngạc hô ở phía sau.
“Chuyện đều đã xong, ở lại làm gì?” Giang Hoài Việt bước chân nhanh chóng, cũng không quay đầu lại. Dương Minh Thuận đành phải phân phó Tương Tư vài câu, sau đó tăng tốc đuổi kịp.
Tương Tư một mình đứng trước cửa, nhìn tấm lưng kia càng ngày càng xa, lòng nàng chìm xuống lại mê mang, nhất thời cũng không biết về sau sẽ như thế nào.
Đang lúc lo sợ bất an, từ bờ sông bên kia truyền đến một tiếng gọi gấp, nàng theo tiếng kêu nhìn lại, thì ra là Xuân Thảo ôm tì bà vội vàng chạy tới. Nàng còn chưa kịp nghĩ nên giải thích chuyện gặp phải thế nào, Xuân Thảo đã kích động đến khuôn mặt nhỏ đỏ bừng nói năng lộn xộn: “Ai nha, ta đều nhìn thấy mới vừa rồi từ chỗ này có người kia đi ra, chính là người lần trước đến chỗ chúng ta, ngươi còn mang canh thang tỉnh rượu cho hắn! Là đại nhân có dung mạo tuấn tú kia! Làm sao lần này lại gặp ở chỗ này? Nhanh nói cho ta, hắn có phải hay không chủ động cùng ngươi đáp lời rồi? Các ngươi trò chuyện cái gì? Hắn tên gọi là gì, thuộc nha môn nào?”
Tương Tư ánh mắt như gặp quỷ nhìn nàng, mặt không thay đổi nói: “Cái gì cũng không nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-cong-thien-tue/2512319/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.