Độc Cô Nhạn nổi lên một tràng cười rộ. Chàng xoay tay phóng chưởng ra nghinh địch.
Thiện Tâm thiền sư đang từ trên không lão nhào xuống. Đồng thời Độc Cô Nhạn múa tít thanh trường kiếm. Làn kiếm quang tạo thành một bức màn dày khít che kín mình đang ngăn trở quần hùng đánh vào.
Đang lúc nguy cấp tựa ngàn cân treo sợi tóc, cuộc sinh tử xắp diễn ra trong nháy mắt. Bất thình lình một tiếng thét nhỏ nhẹ vang lên:
– Các vị hãy dừng tay!
Tiếng quát chưa dứt thì trước mặt mọi người diễn ra một hiện tượng quái dị, hai luồng chưởng lực trắng xóa mịt mờ tưa hồ bị mọt làm mù tỏa vào giữa để tách Độc Cô Nhạn với quần hùng.
Là mù trắng chẳng những hóa giải kiếm quang của Độc Cô Nhạn đồng thời nó còn ngăn trở quần hùng không thể ồ ạt xô tới được nữa.
Cùng một lúc luồng chưởng lực của Thiện Tâm thiền sư từ trên không đánh xuống cực kỳ mãnh liệt cũng bị hất ngược trở lại. Luồng chưởng lực của Độc Cô Nhạn cũng bị tiêu tan không còn thấy tăm hơi đâu nữa.
Diễn biến đột ngột này đã nằm ngoài ý nghĩ của mọi người.
Quần hùng thảy đều là những nhân vật biết nhiều hiểu rộng mà đối với sự việc trải ra trước mắt này cũng chẳng hiểu ra thế nào. Ai nấy đều la lên một tiếng kinh hoảng.
Độc Cô Nhạn cũng không khỏi giật mình, chàng đã biết người mới đến là ai rồi, trừ ba người đàn bà của Thuần Vu Thế Gia thì trong khu vực núi Bắc Mang này không ai có thể có thần công đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-co-quai-khach/26585/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.