Vô Danh Tẩu lặng lẽ hồi lâu rồi chậm rãi hỏi:
– Độc Cô Nhạn! Các hạ đã chịu thua chưa?
Độc Cô Nhạn nghiến răng đáp:
– Tại hạ không phủ nhận điều đó!
Vô Danh Tẩu khen rằng:
– Các hạ thật không hổ là truyền nhân của Thiết Huyết môn, khiến người ta phải tâm phục.
Độc Cô Nhạn lại loạng choạng mấy bước rồi miệng hộc máu tươi, nhưng chàng cố gắng gượng giữ cho khỏi ngã. Chàng trầm giọng la lên:
– Trước khi tại hạ chưa chết tôn giá hãy nói điều kiện đó đi!
Vô Danh Tẩu ung dung hỏi:
– Giả tỷ kê thua lại là lão phu thì các hạ đưa ra điều kiện gì?
Độc Cô Nhạn không nghĩ ngợi gì, chàng nhăn tít cặp lông mày đáp:
– Tại hạ sẽ bắt buộc tôn giá phải tự tử!
Vô Danh Tẩu gật đầu cười đáp:
– ý kiến của lão phu cũng như ý kiến của các hạ! Có điều thủ đoạn khác nhau một chút thôi. Lão phu đã đem hết tâm lực nghiên cứu chế ra một thứ thuốc hoàn tuyệt độc muốn mời các hạ nuốt đi để chờ chết!
Độc Cô Nhạn hỏi lại:
– Phải chăng đó là điều kiện của tôn giá?
Vô Danh Tẩu thản nhiên đáp:
– Nếu các ha không muốn giữ lời ước thì cứ tự tiện ra đi.
Độc Cô Nhạn hào khí bồng bột cả cười đáp:
– Vô Danh lão nhi! Lão coi Độc Cô Nhạn là hạng người nào. Một lời đã nói, ngàn vàng khôn chuộc. Sống chết là chuyện nhỏ, thất ước mới là việc lớn. Huống chi tại hạ đằng nào cũng chết...
Đoạn chàng giơ tay ra thản nhiên nói tiếp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-co-quai-khach/26581/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.