Độc Cô Nhạn dạ một tiếng rồi xoay mình đẩy vào cửa.
Giữa nhà là hai phiến đá lớn, nhưng chàng chỉ đẩy một cái là mở ra được ngay.
Độc Cô Nhạn trong lòng cũng hơi run sợ. Tình thế xem chừng đã rõ, Ngộ Quả lão thiền sư đã xảy ra chuyện bất ngờ. Chàng không kịp suy nghĩ gì nữa vội lạng người vào ngay. Đồng thời xoay tay khép cửa.
Cách bố trí trong phòng rất giản dị, đồ đạc chỉ có một cái bàn đá thấp. Trên bàn bày mấy quả phật thủ đã khô. Trước bàn là một chiếc bồ đoàn. Nhưng trong phòng chẳng có một ai.
Độc Cô Nhạn tra xét kỹ một lượt thì không thấy dấu vết gì tỏ ra đã có cuộc ẩu đả. Hai bên tả hữu đều có một gian nội thất và cánh cửa toàn bằng đá.
Độc Cô Nhạn ngần ngừ một chút, rồi tiến lại gần cửa căn phòng mé tả. Hai cánh cửa đá đóng kín. Chàng khẽ đẩy một cái mà không thấy nhúc nhích, dường như phía trong cửa khóa.
Độc Cô Nhạn lại chạy sang căn phòng mé hữu. Cửa căn phòng này cũng đóng chặt và mở không ra. Độc Cô Nhạn không khỏi sinh lòng ngờ vực. Chàng nghĩ thầm:
– Nếu Ngộ Quả lão thiền sư đang nhập định đã gặp điều bất hạnh mà bây giờ mình lại phá cửa đá vụn tung bay há chẳng làm cho thương thế của lão thiền sư thêm phần trầm trọng, có khi làm nát thi thể nữa là khác.
Nhưng một ý nghĩ khác thoáng qua.
Cánh cửa đá đóng kín dường như phía trong có khóa. Trường hơp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-co-quai-khach/2129299/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.