Độc Cô Nhạn thu tiếng cười lại hỏi:
– Dã hòa thượng! Bình sinh hòa thượng thích gì nhất? Rượu ngon nhắm tốt chăng? Đàn bà con gái xinh đẹp chăng? Bạc vàng ngàn lạng chăng?… Nghĩ đến cái gì là có cái đó chăng?…
Tứ Bất hòa thượng thở phào một cái đáp:
– Bản hòa thượng chẳng muốn chi hết. Chỉ xin ngươi đừng cười nữa.
Độc Cô Nhạn trầm giọng nói:
– Cái đó đã hẳn. Cười không được chẳng ích gì. Dã hòa thượng hãy nghe điệu này…
Đoạn chàng lớn tiếng ngâm:
Trời không ưa uống rượu
Tửu lượng chẳng bằng ai
Đất không ưa uống rượu
Nên không có tửu tuyền
Trời đất mà thích rượu
Say rượu chẳng bẽ bàng
………………………..
Rồi chàng ngâm lúc nhỏ lúc to.
Tứ Bất hòa thượng kêu rầm lên, ngồi phệt ngay xuống.
Đồng thời trước mắt lão xuất hiện những ảo ảnh như có như không. Lão thấy một tiệc lớn ở trước mặt, nhắm ngon đầy bàn. Rượu thơm sực mũi. Lão không nhịn được cầm lấy chén uống.
Độc Cô Nhạn miệng không ngớt thổi. Còn Tứ Bất hòa thượng thì đưa tay ra ngửa miệng lên tựa hồ đang ăn uống coi có vẻ ngon lành thỏa thích, chẳng còn biết trời đất là gì nữa.
Độc Cô Nhạn trong bụng mừng thầm vì chàng đã chứng minh Tâm Ma khúc của mình đã thành hiệu quả.
Sau một hồi thổi sáo chàng lại cất tiếng ngâm:
Vóc ngọc da ngà lắm vẻ thanh
Gió về trêu cợt nảy hương tình
Bên rèm ánh nguyệt le nhìn trộm
Điên đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-co-quai-khach/2129296/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.