Tình thế đã hiển nhiên. Thuần Vu nhị phu nhân đã dẫn mọi người dời khỏi đây tự bao giờ rồi!
Độc Cô Nhạn Nhăn nhó cười nói :
- Hòa thượng! Chuyến này chúng ta bị một phen thảm bại rồi.
Tứ Bất hòa thượng có vẻ bẽ bàng nhưng miễn cưỡng nhăn răng ra cười nói :
- Cái này chẳng phải ngươi bày mưu kế sơ sót mà là tại vận khí xui nên...
Độc Cô Nhạn hắng dặng một tiếng tiếng rồi quay đầu chạy đi. Lòng chàng chán nản không bút nào tả xiết. Mẹ con Thẩm Thiến Hoa, Nam Sinh Kiệt cùng trên hai trăm tên thuộc hạ của lão bị lọt vào bàn tay ma quỷ của bọn Thuần Vu thế gia tưởng chừng như do một mình chàng gây ra.
Chỉ trong chớp mắt Độc Cô Nhạn đã ra ngoài cửa động... Tứ Bất hòa thượng đi theo chàng cũng cúi đầu lặng lẽ không nói nửa lời :
Độc Cô Nhạn dừng bước lại cười lạt nói :
- Hòa thượng! Chúng ta hãy chia tay!... Từ đây trở đi bất luận hòa thượng đứng trên lập trường nào, tại hạ hy vọng hòa thượng đừng đến quấy nhiễu nữa.
Cuộc hợp tác giữa chúng ta chẳng thú vị gì.
Tứ Bất hòa thượng gượng cười nói :
- Đây chỉ là vận khí. Thuần Vu nhị phu nhân chưa đến ngày tận số, đồng thời Thẩm cô nương kiếp nạn chưa tiêu, mình không thể miễn cưỡng phản lại thiên số được.
Độc Cô Nhạn bĩu môi ngắt lời :
- Hòa thượng bất tất phải nói nhiều làm chi. Tại hạ còn một lý do nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-co-quai-khach/2129264/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.