Hàn Tiểu Tranh thầm đổi ý, cười nhẹ lên tiếng :
- Sao bằng hữu chưa động thủ?
Người đội nón chừng như giựt mình, đáp :
- Xem ra ngươi cũng nóng lòng dữ!
- Đã biết giữa chúng ta chắc chắn một người phải chết, thì nên giải quyết càng sớm càng tốt, kéo dài thêm làm gì?
Thanh kiếm trên vai người đội nón bỗng rung lên, vỏ kiếm bay thẳng lên không đảo một vòng rồi rớt vào tay trái của y. Mũi kiếm chỉ xéo xuống đất, người đội nón chậm rãi nói :
- Được, ngươi xuất chiêu đi!
Dưới ánh dương quang, lưỡi kiếm phản chiếu ánh sáng ngời, vừa làm hoa mắt Hàn Tiểu Tranh, vừa gây cho gã cảm giác lạnh người. Gã cố trấn tĩnh nói tiếp :
- Trước nay ta không có thói quen ra tay trước! Bằng hữu chớ khách sáo!
- Được!
Người đội nón chậm rãi bước từng bước về phía Hàn Tiểu Tranh, mỗi bước đi rất thận trọng.
Hàn Tiểu Tranh càng lúc càng thêm hoảng sợ, nhưng gã biết lúc này không thể bỏ trốn, hễ quay lưng là coi như chết ngay tức khắc. Sắc mặt gã tái đi, mồ hôi nhỏ giọt.
Đột nhiên trong rừng vang lên một giọng nói quái dị :
- Hảo tiểu tử, không đơn giản chút nào!
Người đội nón và Hàn Tiểu Tranh cùng giựt mình, vội nhìn về phía tiếng nói! Chỉ thấy trong rừng phong bỗng xuất hiện một bóng áo đen, trong chớp mắt đã đến trước mặt! Người đội nón vừa nhìn thấy người áo đen, thất thanh hỏi :
- Là ngươi?
Người áo đen đáp :
- Đúng vậy, là ta.
Hàn Tiểu Tranh càng hoảng hồn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chien-thien-nhai/52000/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.