Ba người cuối cùng cũng thoát ly nguy hiểm. Lúc này họ mới phát hiện toàn thân mệt mỏi cực độ.
Đây không phải chỉ vì trận quần chiến mà còn vì hồi hộp lo lắng quá độ, thần kinh của họ luôn trong tình trạng căng thẳng dường như muốn đứt tung ra.
Ba người ngồi bệt xuống đất, một lúc rất lâu mà vẫn không nói được lời nào.
Cuối cùng, Hàn Tiểu Tranh lên tiếng :
- Rốt cuộc hắn cũng chết rồi!
Đoạn Như Yên nói :
- Đáng tiếc, ta không thể chém nhát nào lên người hắn!
Hạ Vũ đứng lên, đánh một vòng bốn phía xung quanh rồi trở lại chỗ cũ, vẻ mặt thất vọng :
- Nếu tìm được tên cẩu quan này, ta không lấy mạng hắn không được! Dám thông đồng với Lữ Nhất Hải ám toán ta!
- Tiểu thư yên tâm, tôi đã thay cô giết hắn rồi! - Chợt có giọng nói văng vẳng vang lên.
Ba người giật mình, cùng lúc nhìn sang bên đó, thấy ở phía xa xa không biết từ lúc nào đã có một người cao to đứng đó, người ấy cao hơn người bình thường khoảng một cái đầu, da trắng đến mức kỳ lạ, càng kỳ quái hơn hắn là một gã đàn ông như thế mà trên người lại mặc một cái áo hoa lá kiểu cọ.
Đoạn Như Yên muốn cười nhưng cười không nổi.
Rồi lại nghe Hạ Vũ lớn tiếng mắng :
- Lớn gan thật, giờ này mới xuất hiện! Nếu không phải bản tiểu thư thông minh hơn người thì đã sớm bỏ mạng rồi! Ngươi tự cho ngươi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chien-thien-nhai/3246124/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.