Hàn Tiểu Tranh nhìn thấy trong nhà không chỉ có một mình A Vân, mà còn có thêm hai người khác.
Một người thì Hàn Tiểu Tranh biết là Doãn Phi Dương, còn người kia thì không biết, họ đang im lặng ngồi đả tọa trên mặt đất, tựa hồ như đang chờ đợi Hàn Tiểu Tranh đến, hệt như hai vị chủ nhân hiếu khách.
Hàn Tiểu Tranh thấy A Vân đang ngồi dựa lưng vào tường, gương mặt nàng trắng bệch. Lúc nhìn thấy Hàn Tiểu Tranh, trong mắt nàng chớp lên nỗi vui mừng khó tả.
Nhưng nỗi vui mừng đó lập tức bị cảm giác bất an thay thế, nàng lớn tiếng gào lên :
- A Tranh, mau chạy đi! Bọn chúng đã sớm sắp đặt cạm bẫy để bắt chàng đó!
Nhìn thấy tình cảnh như thế, không nói nên lời. Lòng Hàn Tiểu Tranh không nén được xúc động, xem ra nàng không giống như đang đóng kịch, bởi vì muốn giả tạo nhãn thần của người ta là việc vô cùng khó khăn.
Hàn Tiểu Tranh đáp :
- A Vân, nàng yên tâm, ta có thể tiến vào thì cũng có thể bước ra!
Doãn Phi Dương nãy giờ trầm mặc lạnh lùng nói :
- Các hạ đến cũng nhanh thật, chỉ là nếu ngươi cho rằng bước ra cũng dễ như vậy thì ngươi đã sai lại càng sai rồi! Hiện giờ xung quanh bốn mặt gian phòng này, chí ít cũng có trên một trăm nhất lưu hảo thủ, ngươi chấp cánh cũng khó bay rồi!
Hàn Tiểu Tranh nói :
- Vì sao ngươi cam tâm để Thần Thủ lợi dụng?
- Lợi dụng? Làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chien-thien-nhai/3246115/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.