Hàn Tiểu Tranh thuận thế giật mạnh cổ tay phải làm dải lụa đứt lìa. Hàn Tiểu Tranh vừa dương tay ra, phi đao lại phóng về hướng Thiên Mê Hoa Đán.
Phi đao lướt nhanh, tiếng rít xé lụa.
Lực đạo lần này còn mạnh hơn lực đạo bắn ra của Thiên Mê Hoa Đán bội phần. Thiên Mê Hoa Đán tự biết nên không dám cưỡng tiếp, cười “hi hi” rồi lược thân nhảy ra ngoài mấy trượng.
Trận này, phần thiệt thòi nghiêng về Hàn Tiểu Tranh khiến Hàn Tiểu Tranh canh cánh trong lòng, tự trách mình quá khinh địch.
Thật ra, đây là do kinh nghiệm lâm địch của Hàn Tiểu Tranh quá ít. Cho đến lúc này, Hàn Tiểu Tranh chưa từng trải qua trận chiến chân chính nào có cảm giác sinh tử giữa nhịp thở. Mà sát khí của Hàn Tiểu Tranh cũng quá nhỏ nên mới để Thiên Mê Hoa Đán chiếm mất lợi thế. Hàn Tiểu Tranh trở thành người trong giang hồ một cách lạ lùng mà chẳng ai hiểu nổi, nhưng Hàn Tiểu Tranh lại không muốn giết người một cách kỳ lạ như vậy.
Nhưng rồi Hàn Tiểu Tranh vẫn là một thanh niên khí thịnh, nghĩ đến mình cùng một người phụ nữ đã đấu liền một lúc, đối phương lại có thể điềm nhiên mà lui ra, Hàn Tiểu Tranh không ngăn được sự nóng giận. Hàn Tiểu Tranh vẫn lặng thinh, không nói tiếng nào, thân người chợt phóng lên truy kích về hướng Thiên Mê Hoa Đan.
Lại nghe một giọng nói mạnh mẽ vang lên :
- Thật không biết xấu hổ, lại đi sống mái với một cô gái!
Người vừa nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chien-thien-nhai/3246108/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.